VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 96

Hai bác cháu vừa ăn bánh canh vừa trò chuyện vui vẻ xong thay quần áo cũ
rồi kéo nhau ra vườn. Hương Điểm có vẻ hơi ngượng ngùng sau khi quan
sát sơ qua khoảnh vườn đằng sau nhà của mình. Cỏ dại mọc tùm lum trong
các bồn bông.

Riêng khoảnh đất mà ba má nàng thường hay trồng các loại rau thơm như
húng cây, húng lủi, dóc cá, rau răm, tía tô, kinh giới thời bây giờ không
thấy mà chỉ toàn là cỏ dại. Chỉ vào khoảnh vườn nhỏ nàng cười nói với An
Hóa.
- Chỗ này ngày xưa má cháu trồng rau nhiều lắm bác...
Khẽ gật đầu An Hóa bức một cọng rau húng lủi đưa lên mũi ngửi rồi cười
thốt.
- Mấy thứ rau thơm như dóc cá, húng cây và húng lủi nó còn cái gốc ở dưới
đất. Bây giờ mình làm sạch cỏ năm tới nó sẽ mọc trở lại. Cháu đứng chơi
để bác làm cho...
Thấy Hương Điểm nhìn mình ông ta cười giải thích.
- Cháu mà làm thời hư hết hai bàn tay đẹp đi... Hai bàn tay của cháu dành
để đánh đàn...
Hương Điểm cười thánh thót.
- Vậy chứ cháu làm gì ở đây...
- Cháu đứng nói chuyện cho vui... À bác quên là nhà cháu có cuốc, xuổng
gì hôn?
- Dạ cái đó thời cháu không biết. Bác vào nhà xe may ra tìm được...
An Hóa đi vào nhà xe rồi lát sau trở ra hai tay cầm một cái cuốc cũ và hai
cái găng tay bằng da.
- Bác tìm được đôi găng tay. Chắc là của má cháu...
An Hóa đưa đôi găng tay cho cô cháu gái. Hương Điểm cười vui.
- Dạ của má cháu đó... Như vậy là cháu có thể vọc đất phụ bác rồi...
Hai bác cháu vừa làm cỏ dại trong vườn rau vừa cười đùa vui vẻ. An Hóa
cười khì khi nghe Hương Điểm ré lên rồi nhay choi choi vì đụng nhằm con
trùng mặc dù đã đeo bao tay da dày cộm.
- Bác sợ con trùng hôn bác?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.