VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 98

nhau à?
Hương Điểm cười bẽn lẻn vì bị An Hóa nói ra ý nghĩ thầm kín của mình.
- Bác muốn hông?
- Tại sao cháu muốn mình là bạn với nhau?
- Cháu nghĩ bạn dễ nói chuyện hơn vì đồng vai vế với nhau. Nhiều khi cháu
muốn bày tỏ nhưng vì nghĩ bác là bạn với ba cháu nên cháu ngại. Nếu bác
là bạn của cháu thời cháu được tự nhiên hơn...
Liếc nhanh An Hóa Hương Điểm cười tiếp.
- Cháu không có ý nói là chuyện yêu đương vớ vẩn của con nít...
Gục gặt đầu An Hóa cũng cười. Anh hơi giật mình khi nghe Hương Điểm
hỏi một câu.
- Phải bác cũng muốn làm bạn với cháu mà bác ngại...
Quay qua nhìn ông ta thấy Hương Điểm cũng đang nhìn mình mỉm cười.
Nụ cười âu yếm thời ít mà diễu cợt thời nhiều hơn.
- Bác nhìn nhận là mình có ý đó...
- Vậy bây giờ bác chịu hôn?
An Hóa gật đầu.
- Chịu...
Ngập ngừng hồi lâu ông ta mới lên tiếng.
- Mình xưng hô như thế nào đây?
Hương Điểm bật cười khi nhớ lại những ý nghĩ của mình lúc còn nằm trên
giường hồi sáng. Phải dằn lắm nàng mới không nói ra cho An Hóa biết.
- Cháu nghĩ danh xưng không quan trọng. Mình đối xử với nhau như bạn
được rồi. Tuy nhiên bác gọi Hương Điểm cháu cũng không phản đối...
Nói xong Hương Điểm đứng dậy. Phủi phủi găng tay cho đất rơi ra nàng
nói trổng.
- Mình nghỉ tay một chút... Cháu lấy nước uống... Bác muốn uống trà đá, cà
phê đá hay nước đá chanh?
Sau khi nói xong Hương Điểm tủm tỉm cười. Có lẽ nàng cười về cách nói
chuyện của mình.
- Cái gì cũng được. Cháu cho cái gì bác uống cái đó...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.