VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 99

Mặc dù bằng lòng làm bạn với nhau nhưng hai người vẩn gọi bác cháu vì
còn ngượng ngùng khi phải thay đổi cách xưng hô. Có lẽ họ cũng không
cần phải thay đổi cách xưng hô. Ngồi xuống cái băng bằng gỗ An Hóa quan
sát và ngắm nghía như để tính toán điều gì rồi gật gù mỉm cười. Ông ta có
vẻ thích thú khi nghĩ tới chuyện mình và Hương Điểm làm bạn với nhau.
Bạn mà bạn gì mới được chứ. Mình phải hỏi cho ra lẽ. Ông ta đứng lên khi
thấy nàng mở cửa phòng giải trí rồi bưng ra cái khay đựng hai ly trà đá
chanh đường và một dĩa đựng bánh ngọt. Hai người ngồi cạnh nhau vừa
uống trà đá, ăn bánh ngọt và nhìn ra sau khu rừng cây lá xanh um. Gió nhè
nhẹ khiến cho họ cảm thấy dễ chịu.
- Hình như sau vườn nhà của cháu có hai cây Dogwood?
- Sao bác biết?
- Bác nhận ra nó...
- Dạ... Chị hai cháu trồng một cây màu trắng còn anh ba trồng một cây màu
đỏ. Để làm kỹ niệm nên mọi người trong nhà của cháu đều trồng một cây...
- Cháu trồng cây gì?
- Hoa anh đào nhưng nó chết lâu rồi...
Hớp ngụm trà đá An Hóa cười hỏi trong lúc quay nhìn người ngồi bên cạnh
mình.
- Cháu nói mình là bạn với nhau mà là bạn gì?
Hương Điểm cười hăng hắc. Da mặt của nàng hơi hồng lên vì chút e thẹn
khi nghe An Hóa nhắc tới chuyện hai người là bạn với nhau.
- Dạ bạn vòng vòng...
Thấy An Hóa trợn mắt nhìn nàng cười cười giải thích.
- Bây giờ mình là bạn làm vườn. Chút nữa là bạn đánh cờ. Tối là bạn văn
nghệ rồi bạn nhậu với nhau. Bởi vậy cháu mới gọi là bạn vòng vòng...
An Hóa cười khì vì câu trả lời của Hương Điểm.
- Còn bạn gì nữa hôn?
Hương Điểm cười chúm chiếm vì câu hỏi cắc cớ của ông bạn già.
- Dạ chắc còn nhưng mà cháu chưa nghĩ ra...
Biết cô bạn trẻ của mình cố tính tránh né nên An Hóa hỏi tới.
- Cháu chưa nghĩ ra hay là cháu chưa nói ra?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.