VỀ ĐÂU - Trang 74

Và nắng sớm của một ngày mới đã xua đuổi bóng tối của quá khứ.
Sau một năm, đám lục bình đã tụ lại nơi bến cũ. Dưới đáy sông cá đã về
làm tổ trong những nhánh chà. Và cô gái nhỏ của làng Vị Thủy cũng trở lại.
Cô đẩy chiếc xuống nhỏ ra giữa dòng. Nước biếng chảy. Lờ lững. Trúc bơi
chèo dọc theo bờ và ghé vào một bến nước.
-Chào bà Tư.
Bà lão mù nghiêng tai nghe ngóng:
-Đứa nào đó?
-Con, Trúc đây.
-Trúc nào? Sao nghe tiếng quen vậy?
-Con là Ba Khùng nè.
-A, con nhỏ khóc nhè. Mày đi đâu cả năm nay?
Chiếc xuồng nhỏ lại đi tiếp. Lại ghé một bến nước:
-Ủa, nhỏ Trúc nè. Về hồi nào vậy con?
-Mới về. Chị Trinh đi Hàn quốc sao rồi?
-Cũng ổn. Bữa trước nó gởi về được ba trăm đô.
Chiếc xuồng lại đi. Đám lục bình ở đâu trôi về tràn cả mặt sông. Xuồng của
Trúc bị mắc kẹt. Có ai đó nói:
-Muốn giúp không?
Trúc nhìn xuống nước, thấy một cái đầu nhô lên khỏi những lá lục bình.
-Anh Sen hả. Giúp em một tay đi.
-Nhưng tui có biết cô là ai đâu.
-Thôi, đừng làm bộ. Ba Khùng nè.
-Không tin. Ba Khùng sao đẹp quá vậy.
-Ba Khùng đẹp là chuyện bình thường. Hồi nhỏ đã đẹp rồi.
Sen bơi lại mũi xuồng, vẹt lục bình ra hai bên.
-Trúc nè! Về chơi hay về luôn vậy?
-Về chơi. Lát nữa đi.
-Trời ơi. Thấy về, mừng muốn chết. Sao đi gấp vậy?
Trúc quẫy mạnh mái chèo. Chiếc xuồng lướt đi, bỏ lại chàng trai ngẩn ngơ
giữa dòng sông.
Qua khỏi đám lục bình, dòng sông lại trải mình ra dưới nắng. Trúc bơi sát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.