VỀ TRONG MƯA BÃO - Trang 130

- Ông gọi Cúc nào ạ? Cúc Cổng Hột hay Cúc xóm Cổng Cầu Sung?

Người già tỏ vẻ mệt nhọc:

- Còn Cúc nào nữa. Con bé đã làm cho ông Nham tức điên lên trong

cuộc họp làng bữa trước. Con bé đã nói nghèo là khốn nạn ấy mà. Tội
nghiệp nó mồ côi cha và mẹ đi lấy chồng.

Mọi người truyền cho nhau:

- Cúc Cổng Hột đâu? Cụ gọi.

Đánh loáng, cô gái xuất hiện. Mặt cô đỏ lên vì cảm động và vì được

nhiều người chú ý tới. Cô đến bên người già và len lén ngồi xuống mép
giường:

- Thưa ông, cháu đây ạ!

Cụ Tuần lại với với những ngón tay. Giọng cụ ra vẻ hài lòng:

- Cháu đấy hả? Cháu nói phải. Nghèo là khốn nạn! Đời ông đã từng

khốn nạn cháu ạ. Không được nghèo. Làng Thị nếu chưa giàu cũng phải đủ
ăn đủ mặc và có bát ăn bát để để đề phòng mất mùa lụt lội. Cái nghèo bao
giờ cũng đi cùng cái hèn, cái đói cháu ạ!

Những người chung quanh rơm rớm nước mắt. Có người sụt sịt khóc.

Cúc thút thít đưa bàn tay lên che mặt. Cụ già chớp chớp đôi mắt long lanh
nói với đại tá Bùi Danh Tân đang đứng bên, nhưng chính là để tất cả cùng
nghe được:

- Anh Tân! Nghe nói anh đã sang xóm Cổng Và gặp gỡ bà con bên đó.

Tân vội vàng:

- Vâng. Con đã gặp ông Hinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.