VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 100

“Tôi không biết.”

“Vậy tại sao ông lại gọi tôi quay lại?”

“Tôi không biết đó là ai nhưng tôi biết chuyện đó xảy ra khi nào và nơi

cô ta sống, ít nhiều là như vậy. Điều đó đủ để ông tìm ra cô ta.”

“Khi nào? Và ở đâu?”

“Đúng rồi đấy. Vậy thì tôi được gì nào?”

“Ông ư?”

“Ông có thể làm gì cho tôi?”

“Tôi không thể làm gì giúp ông và tôi cũng không muốn làm điều đó.”

“Chắc chắn là ông có thể. Có như vậy tôi mới nói cho ông điều mà tôi biết.”

Erlendur cân nhắc.

“Tôi không thể hứa trước điều gì,” ông nói.

“Tôi không thể chịu được biệt giam.”

“Đó là lý do tại sao ông gọi tôi lại phải không?”

“Ông không biết điều đó có ý nghĩa thế nào đâu. Tôi hoá điên lên trong

gian tù này mất. Họ không bao giờ bật đèn lên. Tôi không biết ngày đêm là
gì. Ông bị giam ở trong đây như một con vật bị nhốt trong lồng. Người ta
đối xử với ông như một con thú.”

“Và sao nào, ông là Bá Tước Monte Cristo chắc!” Erlendur nói một cách

châm biếm, “Ông là một kẻ tâm thần, Ellidi ạ. Loại tâm thần tệ hại nhất trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.