VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 115

“Rồi sao nữa?” Sigurdur Óli nói. “Chúng ta có nên đến gặp từng người

một và hỏi xem họ có bị cưỡng hiếp bốn mươi năm trước đây không? Đó
chẳng phải là... thô thiển lắm sao?”

“Tôi không biết còn cách nào khác ngoài cách đó. Hãy bắt đầu với những

người đã chuyển đi khỏi Húsavík trước.” Erlendur nói. “Chúng ta sẽ bắt đầu
kiểm tra ở Reykjavík xem liệu có thu thập được thêm thông tin nào về
người phụ nữ này trong quá trình điều tra không. Nếu gã Ellidi ngu ngốc
không nói dối, Holberg đã nói về cô ta với Kolbrún. Cô ấy có thể nói lại
chuyện đó, với chị gái, có thể là với Rúnar. Tôi cần phải quay trở lại
Keflavík.”

“Chúng ta có thể thu hẹp danh sách lại một chút,” ông nói sau khi suy

nghĩ một hồi.

“Thu hẹp lại ư? Bằng cách nào cơ?” Elínborg hỏi. “Ông đang nghĩ cái gì

thế?”

“Tôi chỉ vừa nảy ra một ý tưởng thôi.”

“Sao cơ?” Elínborg đã mất kiên nhẫn. Cô đi làm với một bộ vest mới

màu xanh nhạt nhưng dường như không ai thèm chú ý.

“Huyết thống, sự di truyền và bệnh tật,” Erlendur nói.

“Chính xác,” Sigurdur Óli hưởng ứng.

“Cứ giả sử rằng Holberg là kẻ hiếp dâm. Chúng ta không biết có bao

nhiêu người phụ nữ đã bị hắn hiếp. Chúng ta mới biết có hai người và thực
ra mới chắc chắn được một. Mặc dù hắn phủ nhận điều đó, mọi chứng cứ
đều quy về một sự thật là hắn đã hiếp Kolbrún. Hắn là cha của Audur, hoặc,
ít ra chúng ta cũng nên làm việc theo giả thuyết đó. Nhưng hắn có thể có
một đứa con khác với người phụ nữ ở Húsavík.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.