VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 145

“Bọn chúng là cặn bã thôi. Tất cả bọn chúng. Ellidi thì ông biết rồi.

Grétar cũng chẳng khá hơn, có vẻ là một tên hèn nhát. Tôi đã có lần phải
giải quyết vụ cướp liên quan đến gã và tôi thấy dường như đó là một khởi
đầu cho sự nghiệp trộm cắp lâm ly của gã. Cả ba cùng làm cho Cơ quan
quản lý Bến cảng và Hải đăng. Đó là lý do tại sao chúng lại gặp nhau. Ellidi
là một kẻ tàn bạo ngu xuẩn, sẵn sàng đánh nhau bất cứ khi nào có cơ hội.
Tấn công những người yếu thế hơn. Chẳng có gì thay đổi cả, tôi tin là vậy.
Còn Holberg là một loại đầu sỏ. Kẻ ma mãnh nhất. Hắn thoát khỏi vụ
Kolbrún một cách nhẹ nhàng. Hồi đó, khi tôi bắt đầu hỏi về hắn, người ta
lưỡng lự không nói. Grétar chỉ là một kẻ nhu nhược bám theo hai tên kia,
rụt rè, hèn nhát. Nhưng tôi có cảm giác đó chỉ là cái vẻ bề ngoài vậy thôi.”

“Thế Rúnar và Holberg có biết nhau trước đó không?”

“Tôi không nghĩ thế.”

“Chúng tôi vẫn chưa công bố chuyện này,” Erlendur nói, “nhưng chúng

tôi tìm ra một lời nhắn trên thi thể Holberg.”

“Một lời nhắn ư?”

“Tên sát nhân viết “Tôi là ông ta” trên một mẩu giấy và để lại nó trên

mình Holberg.”

“Tôi là ông ta á?”

“Không phải là nó ám chỉ rằng chúng có liên quan đến nhau sao?”

“Trừ khi đó là một kẻ mang ảo tưởng mình là Đấng cứu thế. Một kẻ

cuồng tín.”

“Tôi lại cho đó là mối liên hệ họ hàng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.