VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 146

“ “Tôi là ông ta?” Hắn nói thế là có ý gì nhỉ? Ý nghĩa của nó là gì?”

“Giá mà tôi biết được,” Erlendur nói.

Erlendur đứng lên và đội mũ, nói rằng mình phải về nhà. Marion hỏi

thăm tình hình của Eva Lind, ông trả lời rằng con bé đang giải quyết việc
riêng của mình. Marion tiễn ông ra đến cửa và họ bắt tay nhau. Khi
Erlendur đi xuống bật cửa, Marion gọi giật lại.

“Erlendur! Chờ một chút đã, Erlendur!”

Erlendur quay lại và nhìn lên chỗ Marion đang đứng trên thềm cửa, ông

nhận ra cái cách mà tuổi tác đã để lại dấu ấn lên sự tôn trọng giữa hai
người, cái cách mà những tấm lưng còng xuống có thể làm giảm đi lòng tự
kiêu, và cái cách một gương mặt đầy nếp nhăn phải chịu đựng một cuộc đời
vất vả... Đã lâu lắm rồi ông không đến căn hộ này và trong khi ngồi đối
diện với Marion, ông đã suy nghĩ về sự đối xử của thời gian với con người.

“Đừng để những gì mà ông tìm ra về vụ Holberg ảnh hưởng quá nhiều

đến mình,” Marion nói. “Đừng để hắn ta giết chết bất kỳ phần nào đó của
ông mà ông không muốn mất. Đừng để hắn ta chiến thắng. Thế thôi.”

Erlendur đứng dưới mưa, không biết lời khuyên này có nghĩa là gì.

Marion Briem gật đầu với ông.

“Vụ cướp nào thế?”

“Vụ cướp ư?” Marion hỏi trong lúc mở lại cánh cửa.

“Vụ cướp mà Grétar thực hiện ấy. Hắn đã ăn cắp thứ gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.