VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 147

“Một hiệu ảnh. Hắn có dính líu đến ảnh,” Marion Briem trả lời. “Hắn đã

chụp ảnh.”

Hai gã đàn ông, cả hai cùng mặc áo khoác da và giầy da đen thắt dây đến

bắp chân, gõ cửa nhà Erlendur trong lúc ông đang gật gù trên chiếc ghế
bành buổi tối hôm đó. Ông đã trở về nhà, gọi Eva Lind nhưng không nhận
được câu trả lời, sau đó ngồi xuống ăn phần gà được đặt trên chiếc ghế mà
tối hôm trước ông đã ngủ trên đó. Hai gã đàn ông đến tìm Eva Lind.
Erlendur chưa từng nhìn thấy chúng trước đây và cũng chưa gặp con gái
mình kể từ hôm con bé nấu cho ông món thịt hầm. Trông chúng có vẻ độc
ác khi hỏi Erlendur xem có thể gặp Eva Lind ở đâu và cố gắng nhòm vào
trong nhà mà không đẩy ông qua một bên. Erlendur hỏi lý do tại sao chúng
muốn gặp con gái mình nhưng chúng lại hỏi ông có giấu cô gái trong nhà
không, đồ lão già bẩn thỉu. Erlendur hỏi chúng có phải đến để đòi nợ không,
chúng bảo ông xéo ra, ông đuổi chúng cút đi. Chúng chửi ông là đồ ăn cứt.
Khi ông chuẩn bị đóng cửa, một trong hai kẻ đó chặn đầu gối vào cánh cửa.
“Con gái mày là một con điếm khốn nạn!” Hắn hét lên. Hắn mặc quần dài
bằng da thuộc.

Erlendur thở dài. Đó quả thật là một ngày dài và tồi tệ.

Ông nghe thấy tiếng đầu gối tên kia kêu răng rắc khi cánh cửa đóng sầm

vào nó với một sức mạnh khủng khiếp đến nỗi cái bản lề bên trên khung
cửa bị long hẳn ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.