VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 154

trước mặt bà, nhìn sâu vào đôi mắt mà giờ đây không còn thấy gì nữa, và
nói rằng ông muốn hỏi chuyện về Grétar. Thính giác của bà vẫn còn khá tốt,
đầu óc bà vẫn còn minh mẫn. Bà không biểu lộ tí ngạc nhiên nào mà đi
thẳng vào vấn đề. Erlendur có thể nhận ra là bà đến từ Skagafjordur. Bà nói
với một chất giọng đặc sệt miền Bắc.

“Thằng Grétar nhà tôi không phải là một người tốt,” bà nói. “Nói thật với

ông, nó là một kẻ độc ác xấu xa. Tôi không hiểu nó lấy cái tính ấy ở đâu.
Một thằng xấu xa rẻ tiền. Nó giao du với những kẻ xấu, những gã lang
thang và rất nhiều kẻ đê tiện khác. Các ông đã tìm thấy nó chưa?”

“Chưa,” Erlendur trả lời. “Một trong số những người bạn của anh ta bị

sát hại gần đây. Holberg. Có thể bà đã nghe qua tin đó.”

“Tôi không biết, ông nói anh ta bị giết sao?”

Erlendur rất ngạc nhiên và lần đầu tiên sau một thời gian dài, ông thấy

mình có lý do để mỉm cười.

“Tại nhà. Họ đã từng làm việc cùng nhau trước đây, Holberg và con trai

bà ấy, tại Cơ quan quản lý Bến cảng và Hải đăng.”

“Lần cuối cùng tôi gặp Grétar - khi đó mắt tôi còn sáng - là khi nó về nhà

để gặp tôi vào cái mùa hè có diễn ra lễ hội quốc gia. Nó đã ăn cắp tiền trong
ví của tôi cùng với một ít bạc. Tôi không biết chuyện đó cho đến khi nó rời
đi và món tiền biến mất. Sau đó Grétar mất tích. Giống như nó cũng bị đánh
cắp vậy. Ông có biết ai đánh cắp nó không?”

“Không,” Erlendur trả lời. “Bà có biết anh ta đi đâu trước khi mất tích

không? Anh ta giao du với ai?”

“Tôi không biết,” người phụ nữ đáp. “Tôi không bao giờ biết Grétar sẽ đi

đâu. Tôi cũng đã nói với các ông hồi đó như thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.