VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 155

“Bà có biết là anh ta cũng chụp ảnh không?”

“Có. Nó chụp ảnh. Nó luôn luôn chụp ảnh. Tôi không biết tại sao. Có lần

nó bảo với tôi rằng ảnh là những tấm gương phản chiếu thời gian, nhưng tôi
không hiểu nó đang nói về chuyện gì.”

“Đó không phải là một vẻ trí thức ở Grétar sao?”

“Tôi chưa bao giờ nghe nó nói như vậy.”

“Địa chỉ cuối cùng của anh ta là ở Bergstadastraeti - anh ta thuê một căn

phòng ở đó. Bà có biết chuyện gì xảy ra với đồ đạc của anh ta không, máy
ảnh, phim, bà có biết không?”

“Có thể Klara biết đấy,” Theodóra trả lời. “Con gái tôi. Con bé dọn

phòng thằng Grétar và ném đi tất cả những đồ rác rưởi, tôi nghĩ vậy.”

Erlendur dứng dậy và khuôn mặt bà hướng theo bước ông đi. Ông cảm

ơn bà vì sự giúp đỡ, nói rằng những lời nói của bà rất có giá trị và ông
muốn khen bà vì trông bà vẫn còn khỏe mạnh và minh mẫn, nhưng lại thôi.
Ông nhìn lên bức ảnh của Kennedy trên tường chỗ đầu giường bà và không
kìm được câu hỏi.

“Tại sao bà lại treo ảnh Kennedy trên đầu giường?” Ông hỏi và nhìn vào

đôi mắt trống rỗng của bà.

“Ồ,” Theodóra thở dài, “tôi rất ngưỡng mộ ông ấy khi ông ấy còn sống.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.