VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 157

nghiên cứu khác. Trên tường có rất nhiều tủ ly, một vài cái có cửa kính, để
lộ ra bên trong những dụng cụ và bình lọ mà Erlendur không hiểu được.
Tuy nhiên, ông hiểu chức năng của dao mổ, cái kẹp và những lưỡi cưa đặt
thành một hàng ngăn nắp trên một chiếc bàn dài.

Erlendur chú ý đến một tấm thiệp thơm treo trên một bóng đèn huỳnh

quang chiếu sang một trong hai chiếc bàn phẫu thuật. Nó in hình một cô gái
mặc bộ bikini màu đỏ đang chạy trên bãi biển đầy cát trắng. Có một cái
máy ghi âm trên bàn và vài cái băng cassette bên cạnh. Tiếng nhạc cổ điển
du dương cất lên. Mahler, Erlendur nghĩ bụng. Suất ăn trưa của vị bác sĩ
nằm trên cái bàn bên cạnh một trong những chiếc kính hiển vi.

“Cô ấy không còn tỏa hương thơm từ lâu rồi, nhưng cô ấy vẫn giữ được

vóc dáng khá tốt,” vị bác sĩ pháp y nói và nhìn ra Erlendur - lúc này ông
đang đứng bên cửa như thể đang do dự về việc bước vào căn phòng chết
chóc sáng lòa.

“Sao cơ?” Erlendur hỏi lại, không thể rời mắt ra khỏi cái đống màu trắng.

Có gì như một sự hân hoan trong giọng nói của viên bác sĩ mà ông không
hiểu được.

“Ý tôi nói là cô gái mặc bộ bikini ấy,” ông bác sĩ vừa nói vừa gật đầu về

phía tấm thiệp thơm. “Tôi phải mua một cái mới thôi. Có thể ông không bao
giờ quen được với thứ mùi ở đây. Hãy cứ vào đi. Đừng sợ. Chỉ là thịt thôi
mà.” Ông ta vẫy cái dao trên cơ thể Holberg. “Không có tâm hồn, không có
sự sống, chỉ là một khối thịt chết, ông có tin vào ma quỷ không?”

“Sao cơ?” Erlendur hỏi lại.

“Ông có tin là những linh hồn đang theo dõi theo chúng ta không? Ông

có cho rằng họ đang bay lơ lửng trong căn phòng này không, hay là họ đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.