VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 190

26

Sugurdur Óli ngạc nhiên khi thấy người phụ nữ ra mở cửa biết anh định

nói gì trước khi anh kịp giải thích mọi chuyện. Lần này anh lại đứng trước
một cầu thang khác, đó là một khu nhà ba tầng ở Grafarvogur. Anh không
cần phải tự giới thiệu và mới nói được một nửa lý do tại sao mình ở đây thì
người phụ nữ đã mời anh vào nhà, nói thêm rằng bà ta đang chờ anh đến.

Lúc đó là vào sáng sớm. Bên ngoài trời đang mưa bụi và màu ảm đạm

của mùa thu lan tràn trên toàn thành phố như thể để khẳng định thêm là mùa
đông đang đến rất gần, tối hơn và lạnh hơn nữa. Trên đài, người ta đã mô tả
đó là tình trạng mưa tồi tệ nhất trong nhiều thập kỷ. Người phụ nữ đề nghị
cầm áo khoác cho anh. Một người đàn ông trạc tuổi bà ta bước ra khỏi căn
bếp nhỏ và bắt tay anh thay lời chào. Họ đều tầm bảy mươi tuổi, mặc áo
khoác rộng với tất trắng như thể chuẩn bị đi bộ tập thể dục. Anh đã xen vào
bữa uống cà phê buổi sáng của hai người.

Ngôi nhà rất nhỏ nhưng được bài trí rất thuận tiện, với một nhà tắm nhỏ,

căn bếp nhỏ cùng phòng khách và phòng ngủ khá rộng rãi. Trong nhà rất
nóng. Sigurdur Óli nhận lời mời uống cà phê và xin thêm một cốc nước lọc.
Cổ họng của anh ngay lập tức trở nên khô rát. Họ nói qua về chuyện thời
tiết cho đến khi Sigurdur Óli không đợi thêm được nữa.

“Dường như ông bà đang chờ tôi đến,” anh nói và nhấp một ngụm cà

phê. Nó quá loãng và có vị thật tệ.

“Phải, không ai nói chuyện gì khác ngoài người phụ nữ đáng thương mà

anh đang tìm kiếm,” bà ta nói. Sigurdur Óli nhìn bà ta thờ ơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.