VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 225

“Tại sao ông không nói với tôi ngay từ đầu?” Erlendur hỏi. “Khi mà ông

phát hiện ra bộ não đã bị mất? Ông đã biết chuyện đó rồi ư?”

“Hãy đến nói chuyện với bà ta rồi hãy quay lại. Có lẽ tôi đã nói với ông

quá nhiều rồi.”

“Tất cả ghi chép về các bộ sưu tập đều ở trong trường đại học à?”

“Theo tôi biết thì như thế,” ông bác sĩ nói, cho Erlendur biết tên của bà

giáo sư và nói rằng ông ta phải tiếp tục làm việc của mình.

“Vậy là ông biết về Jar City”, Erlendur kết luận.

“Người ta từng gọi một căn phòng ở đây là Jar City,” ông bác sĩ nói.

“Bây giờ nó đóng cửa rồi. Đừng hỏi tôi xem chuyện gì đã xảy ra với những
cái chai lọ, tôi chẳng biết gì cả đâu.”

“Ông không thấy thoải mái khi nói về chuyện này à?”

“Ông làm ơn dừng lại đi.”

“Sao cơ?”

“Dừng lại!”

Bà giáo sư, Hanna, trưởng khoa Y của trường Đại học Iceland, nhìn

chằm chằm vào Erlendur như thể ông là một con bệnh ung thư cần phải
được đưa ra khỏi văn phòng của mình ngay lập tức. Bà ta có vẻ trẻ hơn
Erlendur nhưng rất mạnh mẽ, nói nhanh và đáp nhanh, khiến người ta có
cảm giác là bà ta không thể chịu được bất kỳ sự lạc đề vô nghĩa hoặc không
cần thiết nào. Bà ta yêu cầu Erlendur đi thẳng vào vấn đề một cách khá xấc
xược khi ông chuẩn bị trình bày một bài diễn thuyết dài về lý do tại sao ông
lại có mặt ở đây. Erlendur mỉm cười với chính mình. Ông bắt đầu thấy có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.