VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 226

chút yêu mến bà và biết rằng họ sẽ hiểu ý nhau trước khi cuộc gặp kết thúc.
Bà ta mặc bộ quần áo màu đen, mập mạp, không trang điểm, thấp, tóc vàng,
đôi tay linh hoạt, nét mặt nghiêm túc và sâu sắc. Erlendur muốn trông thấy
bà ta cười, nhưng mong ước đó không thành sự thật.

Ông làm phiền Hanna khi bà đang dạy học. Ông gõ cửa để hỏi bà như thể

ông đang bị lạc đường. Hanna ra mở cửa và nhẹ nhàng yêu cầu ông chờ đến
khi giờ học kết thúc. Erlendur đứng ở hành lang, giống như là bị tóm vì đã
trốn học, khoảng tầm 15 phút trước khi cửa mở. Hanna sải bước ra hành
lang, đi qua Erlendur và bảo ông đi theo mình. Ông thấy khó khăn trong
việc đó. Bà ta dường như dã bước được hai bước trong khi ông mới bước
được một.

“Tôi không thể hiểu Cục điều tra hình sự cần gì ở tôi,” bà ta nói khi lướt

qua, hơi quay đầu lại một chút như để xem Erlendur có theo kịp mình
không.

“Bà sẽ biết thôi,” Erlendur thở hổn hển.

“Đương nhiên là tôi mong vậy,” Hanna nói và đưa ông về phía văn phòng

của mình.

Khi Erlendur nói về mối bận tâm của mình, bà ta ngồi xuống và nghĩ

ngợi về chuyện đó một lúc lâu. Erlendur cố gắng làm bà ta nói chậm lại một
chút khi kể về Audur và người mẹ, về quá trình phân tích và bộ não đã bị
lấy đi.

“Ông nói là cô bé được điều trị ở bệnh viện nào?” Cuối cùng bà ta hỏi.

“Keflavík. Bà lấy các nội tạng để dạy học như thế nào?”

Hanna nhìn ông chằm chằm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.