VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 228

“Nếu đây là điều mà nghề y cần, tôi đảm bảo rằng nó có thể biện minh

được cho một số người. Tôi cần phải xác định một bộ phận cụ thể của một
cá nhân cụ thể để nghiên cứu lại nó, và nếu chúng tôi có thể theo dấu nó từ
khi nó được lấy ra cho đến ngày nay thì tôi sẽ rất biết ơn. Đây là thông tin
riêng đáp ứng cho mục đích riêng của tôi.”

“Loại thông tin riêng tư nào?”

“Tôi không muốn để chuyện này đi xa hơn. Chúng tôi cần lấy lại bộ phận

đó, nếu có thể. Điều tôi băn khoăn là việc lấy một ít mẫu thử có đủ hay
không, liệu bộ phận đó có cần phải lấy đi toàn bộ không.”

“Tất nhiên là tôi không biết trường hợp cụ thể mà ông đang nói đến là

trường hợp nào, nhưng ngày nay có những quy định ngặt nghèo và có hiệu
lực hơn trong việc khám nghiệm tử thi so với trong quá khứ,” Hanna nói
sau khi nghĩ một hồi. “Nếu trường hợp này xảy ra vào những năm 1960,
chuyện đó có thể diễn ra, tôi không thể loại trừ điều ấy. Ông nói rằng việc
cô bé bị khám nghiệm đi ngược lại mong muốn của người mẹ. Đây không
phải là trường hợp đầu tiên. Ngày nay, chúng tôi hỏi những người thân ngay
sau khi một người bị chết xem có thể thực hiện một cuộc khám nghiệm tử
thi không. Tôi có thể nói là mong muốn của họ được tôn trọng ngoại trừ
một số trường hợp cực kỳ đặc biệt. Trường hợp trẻ em tử vong là khó giải
quyết nhất. Không có cách nào lột tả được hết nỗi đau và tấn bi kịch mà
những người mất con gặp phải, nên câu hỏi về khám nghiệm tử thi là không
phù hợp trong những trường hợp này.”

Hanna dừng lại.

“Chúng tôi có lưu lại một số trường hợp như thế này trong máy tính,” bà

nói tiếp, “và phần còn lại lưu trong tập tài liệu của tòa nhà này. Người ta giữ
những ghi chép khá tỉ mỉ. Bộ sưu tập nội tạng lớn nhất của các bệnh viện là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.