VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 235

Elínborg vào trong nhà trước Erlendur và đi vào phòng khách, nơi mà

Katrín đang đứng. Bà bắt tay ông và cố gắng mỉm cười nhưng dường như
vẫn hơi gượng gạo. Katrín ăn mặc khá kín đáo với chiếc váy màu xám và áo
khoác trắng, mái tóc thẳng màu đen xõa đến vai, chải sang một bên. Bà cao,
vóc người mảnh khảnh và duyên dáng với vẻ bề ngoài dịu dàng pha lẫn sự
hồi hộp.

Erlendur nhìn quanh phòng khách. Những cuốn sách xếp đầy trên các tủ

kính. Một chiếc bàn giấy đẹp đẽ nằm bên cạnh tủ sách, một bộ đồ gỗ nhưng
được bảo quản cẩn thận kê giữa căn phòng, nơi góc phòng kê một bàn hút
thuốc. Trên tường treo những bức tranh màu nước lồng trong những khung
tranh tuyệt đẹp, bên cạnh là những bức ảnh gia đình bà. Ông nhìn kỹ hơn
vào chúng. Tất cả các bức ảnh đều đã cũ, ba cậu con trai cùng bố mẹ.
Những bức mới nhất được chụp khi ba người con được làm lễ kiên tín.
Hình như ba người không học cấp ba hoặc đại học, cũng như chưa kết hôn.

“Chúng tôi sắp mua một ngôi nhà nhỏ hơn,” Katrín nói, gần như là hối

lỗi khi thấy Erlendur nhìn quanh. “Nó quá lớn đối với chúng tôi, ngôi nhà
rộng lớn này.”

Erlendur gật đầu.

“Chồng bà, ông ấy cũng ở nhà chứ?”

“Albert hôm nay đi đến tối muộn mới về. Ông ấy ra nước ngoài. Tôi hy

vọng là chúng ta có thể nói chuyện này xong trước khi ông ấy về.”

“Chúng ta ngồi xuống đi chứ?” Elínborg đề nghị. Katrín xin lỗi vì sự vô

ý của mình và mời hai người ngồi. Bà ngồi xuống ghế sô pha, còn Erlendur
và Elínborg ngồi trên hai chiếc ghế bành da đối diện với bà.

“Chính xác là hai người muốn ở tôi điều gì?” Katrín hỏi và lần lượt nhìn

hai người. “Tôi không hiểu vì sao tôi lại dính líu đến vụ việc này. Người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.