VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 259

“Tuy nhiên ông lại hứng thú với nội tạng trong các chai lọ nhỉ,” ông nói.

Ông bác sĩ chẳng mất thăng bằng sau câu nói đó.

“Hanna nói với tôi rằng ông đã rất tức giận,” ông ta nói. “Tôi không biết

tại sao ông lại tức giận. Tôi chẳng làm gì bất hợp pháp cả. Đúng, tôi có một
bộ sưu tập các cơ quan. Hầu hết trong số đó được bảo quản trong phoóc
môn trong các bình thủy tinh. Tôi giữ chúng trong nhà này. Chúng sắp bị
phá hủy, nhưng tôi đã mang chúng về để bảo quản chúng lâu hơn. Tôi cũng
bảo quản một loại mẫu sinh học khác, các mẫu mô. Có lẽ ông đang thắc
mắc là tại sao hả?” Ông ta nói tiếp, nhưng Erlendur lắc đầu.

“Ông đã ăn cắp bao nhiêu bộ phận mới là câu tôi thực sự muốn hỏi,” ông

nói, “nhưng chúng ta sẽ nói chuyện đó sau.”

“Tôi chẳng ăn cắp bộ phận nào cả,” ông bác sĩ nói, chầm chậm giơ tay

xoa cái đầu hói. “Tôi không thể hiểu được sự phản đối này. Ông có phiền
nếu tôi dùng một chút rượu không?” Ông ta hỏi và đứng lên. Erlendur chờ
trong khi ông ta ra chỗ tủ rượu và tự rót cho mình một cốc. Ông ta mời
Erlendur một ly, nhưng ông từ chối, sau đó ông ta nhấp một ngụm rượu với
đôi môi dày của mình. Rõ ràng là khuôn mặt bự của ông ta có vẻ đầy thích
thú với vị rượu này.

“Người ta thường không băn khoăn về chuyện này,” sau đó ông ta nói,

“và cũng chẳng có lý do để làm thế. Mọi thứ đã chết rồi thì chẳng còn ích gì
cho thế giới của chúng ta cả, cơ thể chết của một con người cũng thế thôi.
Chẳng ai cần phải ủy mị về điều đó. Linh hồn đã ra đi. Chỉ còn lại thể xác,
và thể xác thì chẳng là gì cả. Ông cần phải nhìn nhận điều đó theo quan
điểm y học. Thể xác chỉ là hư vô, ông có hiểu điều đó không?”

“Rõ ràng nó có ý nghĩa nào đó với ông. Ông sưu tầm các bộ phận của cơ

thể đấy thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.