VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 27

gái của mình. Ông ta biết rằng cuối cùng con bé sẽ trở về, an toàn và lành
lặn – ông không muốn tin vào điều gì khác – nhưng ông ta vẫn muốn hỏi ý
kiến cảnh sát, mặc dù chẳng có lý do gì để phải nhờ đến đội tìm kiếm và đội
cứu hộ ngay hay gửi thông báo lên đài báo và ti vi cả.

“Con bé chỉ biến mất thôi,” bà mẹ nói. Hai vợ chồng trông hơi già hơn

Erlendur một chút, có lẽ họ chừng sáu mươi tuổi. Họ quản lý một công ty
chuyên nhập khẩu quần áo trẻ em. Công ty này cung cấp cho họ tất cả
những gì cần thiết của một lối sống giàu sang. Những kẻ mới phất. Thời
gian đã cư xử với họ thật tử tế. Erlendur để ý thấy hai chiếc xe mới coóng
bóng loáng ở trước gara đôi.

Bà mẹ lấy hết sức mình và bắt đầu kể lại cho Erlendur nghe câu chuyện.

“Chuyện xảy ra vào ngày thứ Bảy – ba ngày trước đây, lạy Chúa, thời gian
trôi qua nhanh quá. Hôm đó quả là một ngày đẹp trời. Đám cưới của chúng
được tiến hành bởi một mục sư rất nổi tiếng.”

“Chả ích gì,” ông bố nói. “Ông ta vội vội vàng vàng bước vào, phát biểu

mấy câu sáo rỗng rồi lại xách va li biến mất. Tôi không thể hiểu tại sao ông
ta lại nổi tiếng đến thế.”

Vợ ông ta không muốn để bất cứ điều gì làm hỏng sự lộng lẫy của đám

cưới.
“Hôm ấy tuyệt vời lắm! Có cả nắng trong tiết trời thu mát mẻ. Riêng trong
nhà thờ đã phải có đến hàng trăm người. Con bé có rất nhiều bạn. Thật là
một cô gái được nhiều người yêu mến. Chúng tôi tổ chức hôn lễ tại một hội
trường ở đây, Gardabaer. Nơi đó tên là gì ấy nhỉ? Lúc nào tôi cũng quên.”

“Gardahort,” ông bố nói.

“Đó thật là một nơi ấm áp tuyệt vời,” bà ta tiếp. “Hội trường chật kín. Có

nhiều quà cáp lắm. Và sau đó… sau đó… khi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.