VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 69

đề nghị điều gì đó khiến cho hắn bị kích thích. Con bé tự buộc tội mình. Có
lẽ đó là một phản ứng bình thường.”

Elín ngừng lại một lúc.

“Cuối cùng, khi đã suy nghĩ kỹ, em tôi chạy đến chỗ Rúnar,” bà ta tiếp.

“Tôi đã có thể đi với Kolbrún, nhưng con bé quá xấu hổ tới mức không dám
nói với ai về chuyện đã xảy ra mãi lâu sau đó. Holberg dọa nạt em tôi và nói
rằng nếu con bé làm gì, hắn sẽ quay lại và hành hạ. Khi Kolbrún đến sở
cảnh sát, con bé nghĩ rằng mình sắp được an toàn. Mình sẽ được giúp đỡ.
Người ta sẽ lo cho mình. Cho đến tận khi Rúnar đưa con bé về nhà, sau khi
đùa cợt con bé, giữ lấy chiếc quần lót và bảo em tôi quên nó đi, con bé mới
đến chỗ tôi.”

“Cái quần lót không bao giờ được tìm thấy nữa,” Erlendur nói. “Rúnar

phủ nhận...”

“Kolbrún nói rằng con bé đã đưa cho hắn cái quần và tôi biết em tôi

không bao giờ nói dối. Tôi không biết gã đàn ông đó nghĩ gì. Tôi thấy hắn
đi quanh quẩn ở thị trấn này một vài lần, trong siêu thị hoặc ở cửa hàng bán
cá. Có một lần tôi đã chửi gã vì không kiềm chế được mình. Hắn ta có vẻ
lấy làm thích thú lắm, hắn đã cười nhếch mép. Kolbrún đã kể cho tôi nghe
về điệu cười ấy của hắn một lần. Hắn nói rằng chưa bao giờ nhận được
chiếc quần lót nào cả và lời lẽ của em tôi quá mập mờ. Hắn cho rằng em tôi
bị tác động bởi ai đó và đó là lý do hắn đưa em tôi về nhà.”

“Kết cục là ông ta đã bị cảnh cáo,” Erlendur nói, “nhưng nó không có tác

dụng lắm. Rúnar luôn luôn phải nhận cảnh cáo. Ông ta có tiếng là một tên
lưu manh trong sở cảnh sát nhưng lại được ai đó bao che, và đến khi ông ta
không được bảo vệ nữa thì bị sa thải.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.