VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 72

Lúc đó trong nhà đã tối, tiếng nói vang vọng trong bóng tối ảm đạm

mang nặng nỗi hoài nghi và đau đớn. Elín từ từ đứng dậy bật chiếc đèn
đứng tỏa ánh sáng mù mờ rồi đi ra hành lang để vào bếp. Erlendur nghe
thấy tiếng bà mở vòi nước, đổ nước vào cái gì đó, rồi bà mở một cái hộp, và
ông ngửi thấy mùi thơm của cà phê. Ông đứng dậy và ngắm các bức tranh
trên tường. Một bức tranh phấn màu do một em bé vẽ được lồng trong chiếc
khung mỏng màu đen. Cuối cùng ông đã thấy thứ mà mình đang tìm kiếm.
Đó là hai bức ảnh, có lẽ được chụp ở hai năm khác nhau - những bức ảnh
của Audur.

Bức thứ nhất được chụp trong một hiệu ảnh. Đó là ảnh đen trắng. Có lẽ

em bé trong ảnh chỉ tầm một tuổi, đang ngồi trên một tấm nệm lớn, mặc
một bộ váy xinh xắn với nơ cài trên tóc và tay cầm một chiếc trống. Cô bé
xoay nửa người về phía thợ chụp ảnh và mỉm cười, để lộ ra bốn chiếc răng
nhỏ xíu. Bức ảnh còn lại chụp lúc cô bé khoảng tầm ba tuổi. Erlendur nghĩ
là Kolbrún đã chụp bức hình. Audur đang đứng trong một bụi cây, và ánh
mặt trời rọi thẳng xuống đầu cô bé. Cô bé mặc một chiếc áo màu đỏ với váy
ngắn, chân đi tất trắng, giày đen với những chiếc khóa lấp lánh. Cô bé nhìn
thẳng vào máy ảnh, ánh nhìn nghiêm nghị. Có lẽ cô bé không muốn cười.

“Kolbrún chưa bao giờ vượt qua được chuyện đó,” Elín vừa bước ra

phòng khách vừa nói. Erlendur đứng thẳng người lên.

“Đó là điều tồi tệ nhất mà con người phải trải qua,” ông nói và lấy một

tách cà phê. Elín ngồi xuống sofa, cầm lấy cốc của mình. Erlendur ngồi đối
diện với bà và nhấp một ngụm cà phê.

“Nếu ông hút thuốc thì xin cứ tự nhiên,” bà nói.

“Tôi đang cố bỏ thuốc,” Erlendur trả lời, cố gắng không tỏ ra tiếc nuối.

Suy nghĩ của ông quay về cơn đau trong ngực, nhưng sau đó ông lại lấy gói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.