VẾT NHƠ CỦA NGƯỜI - Trang 124

đạt điểm số cao, và, là người da đen, màu da Walter sáng bất thường
không kém gì da Coleman, nhưng cậu ta luôn luôn giận dữ hơn tí chút
về mọi chuyện. Chẳng hạn như khi Walter không được mời vào nhà
một cậu da trắng mà buộc phải chờ bên ngoài, khi cậu ta không được
mời dự bữa tiệc sinh nhật của một đồng đội da trắng mà cậu ta ngốc
đến mức coi như một người bạn thì Coleman, người sống chung
phòng với cậu ta, sẽ phải nghe về chuyện này hàng tháng trời. Khi
Walter không đạt được điểm A môn lượng giác, cậu ta đến thẳng chỗ
giáo viên, đứng đó và nói thẳng vào khuôn mặt da trắng của thầy
mình, “Em nghĩ thầy nhầm lẫn rồi.” Khi thầy giáo kiểm tra sổ điểm và
xem lại điểm số bài kiểm tra của Walter, ông ta quay lại chỗ Walter và,
thậm chí kể cả khi thừa nhận sai sót của mình, ông ta còn dám nói,
“Tôi không thể tin điểm số của em lại cao như vậy,” và chỉ sau khi đưa
ra lời nhận xét đó ông ta mới chữa lại từ điểm B thành điểm A.
Coleman hẳn không mơ đến việc yêu cầu một giáo viên thay đổi điểm,
nhưng hồi đó cậu chẳng bao giờ phải làm vậy. Có lẽ bởi vì cậu không
có cái kiểu kháng cự dữ tợn của Walter, hoặc có lẽ bởi vì cậu may
mắn, hoặc có lẽ bởi vì cậu thông minh hơn và không mất nhiều công
sức để có được sự xuất sắc trong học tập như đối với Walter, cậu đạt
điểm A ngay từ đầu. Và hồi lớp bảy, khi cậu không được mời đến dự
tiệc sinh nhật của một người bạn nọ (cậu này sống ở ngay cuối dãy
phố trong khu chung cư ở góc đường, là con trai của ông bảo vệ da
trắng trông coi khu nhà này, vốn vẫn cùng đi về với Coleman từ khi
hai đứa đi nhà trẻ), Coleman không xem đó như sự cự tuyệt của người
da trắng - sau tâm trạng bốỉ rối ban đầu cậu coi đó như sự cự tuyệt từ
đôi phụ huynh ngu ngốc của Dicky Watkin. Khi cậu dạy lớp của Doc
Chizner, cậu biết có những đứa trẻ ghê sợ cậu, những đứa không thích
cậu chạm vào chúng hoặc sợ dính phải mồ hôi của cậu, thỉnh thoảng
có đứa còn bỏ học nửa chừng - có lẽ cũng vì cha mẹ nó không muốn
nó theo học đánh bốc, hoặc theo học bất cứ thứ gì, từ một anh chàng
da màu - thế nhưng, không như Walt, vốn không bỏ qua bất cứ một sự
coi thường nào, Coleman sau cùng vẫn có thể quên nó đi, gạt nó đi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.