VẾT NHƠ CỦA NGƯỜI - Trang 178

“Hoàn toàn trái ngược với cáo buộc cho rằng ông ta vô đạo đức.

Ông ta chưa đủ vô đạo đức.”

“Dĩ nhiên. Nếu anh đã làm cái chuyện đó thì còn đặt ra giới hạn nữa

làm gì? Thế không quá giả tạo sao?”

“Một khi anh vạch giới hạn, anh lộ rõ rằng anh đang sợ hãi. Và một

khi anh sợ hãi, anh tiêu luôn. Cái kết giáng xuống anh từ ngay cái điện
thoại của Monica chứ chẳng đâu xa.”

“Ông ta không muốn mất kiểm soát, mấy anh thấy đó. Nhớ ông ta

nói gì không, tôi không muốn bị say mê em, tôi không muốn bị nghiện
em? Tôi nghĩ nó hàm chứa cả sự thật.”

“Nghe như một câu thoại kịch vậy.”
“Tôi không nghĩ vậy. Tôi nghĩ có lẽ cái kiểu cô ta nhớ câu đó làm

nó nghe như thoại, nhung tôi nghĩ động cơ chính - không, ông ta
không muốn ràng buộc tình dục. Cô ta ngon đấy nhưng vẫn còn đầy
người thay thế được.”

“Chả có ai là không thể thay thế được.”
“Nhưng mấy anh đâu biết trải nghiệm của ông ta ra sao. Ông ta

không dây vào gái điếm hoặc kiểu kiểu thế.”

“Kennedy thì thích điếm.”
“Ồ phải. Loại thứ thiệt. Còn cha Clinton này, đúng kiểu học trò.”
“Tôi không nghĩ mấy trò ông ta làm hồi còn ở Arkansas là kiểu học

trò.”

“Không, mấy thứ đó ở Arkansas thì lại là vừa độ. Ở đây nó thì trật

đường tàu hoàn toàn. Và chuyện đó chắc khiến ông ta phát điên. Là
tổng thống Mỹ, ông ta có khả năng tiếp cận được mọi thứ, nhưng ông
ta không thể sờ vào nó. Đúng là địa ngục. Nhất là với bà vợ luôn tỏ ra
chính chuyên đó.”

“Bà ta chính chuyên, anh nghĩ vậy hả?”
“Ồ, chắc chắn rồi.”
“Còn chuyện của bà ta với Vince Foster?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.