VẾT NHƠ CỦA NGƯỜI - Trang 179

“Chậc, bà ta sẽ yêu ai đó đấy, nhưng bà ta sẽ không bao giờ làm

chuyện gì điên khùng bởi vì ông ta đã có gia đình. Bà ta có thể khiến
cho ngay cả việc ngoại tình cũng chán phèo. Bà ta đúng là kiểu người
không-thể-phạm-lỗi.”

“Anh nghĩ bà ta đụ Foster à?”
“Phải. Chuẩn luôn.”
“Giờ thì cả thế giới đều mê người phụ nũ chính chuyên. Đó chính là

cái kiểu mà thiên hạ si mê.”

“Cái tài của Clinton là đã cho Vince Foster một công việc ở

Washington. Đặt ông ta ở ngay tại đó. Để ông ta giúp việc cho chính
phủ. Thiên tài. Clinton hành xử như một bố già Mafia và nắm được
thóp bà ta.”

“Ừ. Phải đó. Nhưng ông ta lại không làm thế với Monica. Mấy anh

thấy đó, ông ta chỉ nói với Vernon Jordan về vụ Monica. Ông này có lẽ
là người tốt nhất mà Clinton có thể bàn bạc. Nhưng họ không thể dự
trù được chuyện đó. Vì họ nghĩ cô ta chỉ bép xép với mấy đứa bạn ngu
ngốc ở California. Đuợc. Thích thì cứ kể. Nhưng hóa ra lại là Linda
Tripp, tay Iago

*

này, tay Iago ẩn mặt mà Starr cho làm việc trong Nhà

Trắng...”

Đến đây, Coleman đứng dậy khỏi chỗ ông đang ngồi và đi về phía

khuôn viên trường đại học. Đó là toàn bộ bài đồng ca mà Coleman
nghe được trong khi ngồi trên băng ghế ở bãi cỏ, ngẫm nghĩ xem tiếp
theo mình nên làm gì. Ông không nhận ra những giọng nói ấy, và vì họ
ngồi quay lưng lại phía ông và băng ghế của họ nằm ở phía bên kia
gốc cây, nên ông không thấy được mặt họ. Ông đoán chừng họ là ba
chàng trai trẻ, mới đến trường sau khi ông nghỉ dạy, ngồi trên bãi cỏ
trung tâm uống nước đóng chai hay cà phê đã khử cafein trong bình
giữ nhiệt, có lẽ vừa trở về sau một buổi tập trên sân quần vợt của thị
trấn, và xả hơi với nhau, bàn tán về những tin tức mới có trong ngày
liên quan đến Clinton trước khi về nhà với vợ con. Với ông, họ có vẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.