VẾT NHƠ CỦA NGƯỜI - Trang 192

ông, sau khi nghe giới thiệu. “Xin chào,” nó lầm bầm một cách nhu
mì, và ngoan ngoãn trở lại với việc di chuyển những chữ cái đính nam
châm, đẩy các chữ w, t, n, s lại với nhau, và, ở một góc bảng khác, tập
hợp các nguyên âm lại với nhau.

“Dùng cả hai tay,” Lisa bảo nó, và nó làm theo.
“Những chữ này là những chữ nào?” Lisa hỏi.
Và Faunia đọc chúng. Đọc đúng hết.
“Giờ thì mình thử mấy từ nó biết,” Lisa nói với cha cô. “Xếp chữ

‘not’ nào, Faunia.”

Faunia làm theo. Faunia xếp chữ “not”.
“Làm tốt lắm. Bây giờ thì sang một từ nó không biết, xếp chữ ‘got’

coi.”

Nhìn chăm chú vào các chữ cái, nhưng không có gì xảy ra. Faunia

chẳng làm gì cả. Không làm gì cả. Chờ đợi. Chờ đợi chuyện kế tiếp
xảy ra. Nó đã chờ đợi chuyện kế tiếp xảy ra từ trước đến nay rồi. Nó
luôn vậy.

“Cô muốn con thay đổi chữ cái đầu, Faunia ạ. Nào. Con biết cái này

mà. Chữ cái đầu của ‘got’ là gì?”

“G.” Nó bỏ chữ n đi và thay chữ g vào đầu từ đó.
“Tốt. Bây giờ xếp thành ‘pot’ coi.”
Nó làm được. “Pot”.
“Tốt. Bây giờ lấy ngón tay chỉ rồi đọc xem nào.”
Faunia di ngón tay bên dưới từng mẫu tự trong khi phát ra từng âm

rõ ràng. “Pơ - ah - tơ.”

“Nó học nhanh đấy,” Coleman nói.
“Vâng, nhưng bài này thì cũng nhanh mà.”
Có ba đứa trẻ khác cùng với ba giáo viên của chương trình Reading

Recovery ngồi ở những chỗ khác trong căn phòng rộng lớn này, và do
đó khắp chung quanh ông có thể nghe thấy những giọng nói bé bỏng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.