VẾT NHƠ CỦA NGƯỜI - Trang 24

Nhưng vào cái đêm tôi đang mô tả đây, khi chúng tôi ra hàng hiên

mát mẻ có vách lưới bên hông nhà mà ông dùng như phòng làm việc
vào mùa hè, ông yêu mến thế giới này không tả xiết. Ông đã lôi ra hai
chai bia từ tủ lạnh khi chúng tôi rời nhà bếp và giờ chúng tôi ngồi đối
diện nhau tại chiếc bàn gỗ dài nguyên tấm vốn là bàn làm việc của ông
ngoài này, một đầu bàn chất đầy vở ghi chép, khoảng hai hay ba mươi
cuốn, chia làm ba chồng.

“Nó đó,” Coleman nói, nay là con người mới hoàn toàn, bình thản,

không vướng bận. “Nó đó. Đó là Lũ ma. Đã hoàn tất bản thảo đầu tiên
hôm qua, dành cả ngày hôm nay đọc hết lại, và mỗi trang trong đó đều
làm tôi phát ốm. Vẻ bạo liệt trong nét viết tay kia là đủ để cho tôi coi
thường tác giả. Lẽ ra tôi nên dành chỉ mười lăm phút cho chuyện này,
đàng này lại tới hai năm... Iris chết vì bọn họ ư? Ai sẽ tin đây? Giờ tôi
hầu như không còn tin được nữa là. Để biến cái đống tràng giang đại
hải này thành một cuốn sách, để làm dịu nỗi thống khổ này và biến nó
thành sản phẩm của một bộ óc tỉnh táo, sẽ mất ít nhất hai năm. Và rồi
tôi sẽ có cái gì, ngoài hai năm nữa nghĩ về ‘họ’? Không phải là bấy lâu
nay tôi đã dành thời gian công sức ra để nghĩ về khả năng tha thứ.
Đừng hiểu lầm tôi: tôi ghét bọn khốn đó. Tôi ghét bọn khốn chó đẻ đó
như kiểu Gulliver ghét toàn thể loài người sau khi anh ta đến sống với
đám ngựa. Tôi căm ghét họ với nỗi ác cảm như một thực thể có thực.
Dù tôi luôn thấy những con ngựa đó rất buồn cười. Anh không thấy
sao? Tôi thường liên hệ đến chúng khi nghĩ về cái guồng máy
AngloSaxon Tin Lành da trắng cai trị chỗ này khi lần đầu tôi tới đây.”

“Ông đã lấy lại được tinh thần, Coleman - hầu như không còn bóng

dáng của cơn điên trước đây. Ba tuần, một tháng trước đây gì đó, khi
tôi gặp ông lần cuối, ông vẫn còn ngập chìm trong bể máu.”

“Bởi vì cái thứ này nè. Nhưng tôi đã đọc nó và nó như cục cứt và

tôi quyết định dứt ra khỏi nó. Tôi không thể làm được như các tay
chuyên nghiệp. Viết về chính mình, tôi không thể tự tách mình ra để
sáng tạo. Hết trang này đến trang kia, nó vẫn là một thứ nguyên liệu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.