VẾT NHƠ CỦA NGƯỜI - Trang 274

“Hầu hết phụ nữ muốn sở hữu mọi thứ,” cô nói. “Họ muốn sở hữu

thư từ của anh. Họ muốn sở hữu tương lai của anh. Họ muốn sở hữu
những tưởng tượng của anh. ‘Sao anh dám đụ đứa nào ngoài tôi. Tôi
phải luôn hiện diện trong đầu óc anh. Tại sao anh xem phim con heo
trong khi anh đã có tôi ở nhà?’ Họ muốn làm chủ con người anh,
Coleman à. Nhưng khoái cảm không nằm ở việc sở hữu một người.
Khoái cảm là ở chuyện này. Có một đối thủ nữa trong phòng với anh.
Ồ, em thấy anh, Coleman. Em có thể cho anh suốt cả đời em mà em
vẫn có anh. Chỉ cần nhảy như thế này thôi. Điều đó không đúng sao?
Em nhầm à? Anh thích thế này không, Coleman?”

“May mắn thiệt,” ông nói, nhìn theo, nhìn theo. “May mắn lạ lùng.

Cuộc sống nợ anh chuyện này.”

“Giờ đây ư?”
“Em là độc nhất. Helen của Troy.”
“Helen của Hư vô. Helen của Hư không.”
“Cứ nhảy đi.”
“Em thấy anh, Coleman. Em thấy anh thiệt. Anh có muốn biết em

thấy gì không?”

“Chắc chắn rồi.”
“Anh muốn biết xem có phải em thấy một ông già, đúng không?

Anh sợ em sẽ thấy một ông già và em sẽ bỏ chạy. Anh sợ rằng mọi thứ
em thấy đều không có ở một chàng trai trẻ, nếu em thấy những thứ tã
tượi và những thứ không còn nữa, anh sẽ mất em. Bởi vì anh quá già.
Nhưng anh có biết em thấy gì không?”

“Thấy gì?”
“Em thấy một chú nhóc. Em thấy anh yêu theo kiểu một chú nhóc.

Và anh không được làm vậy. Không được vậy. Biết em thấy gì nữa
không?”

“Có.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.