VẾT NHƠ CỦA NGƯỜI - Trang 276

phương cứu chữa là cuộc đời cô, bất chấp mọi hỗn loạn và nhẫn tâm,
cô nhảy! Và nói như cô chưa từng nói với một người đàn ông nào
trước đó. Chẳng ai nghĩ những phụ nữ làm tình kiểu như cô sẽ nói
chuyện như vậy - ít nhất đó là điều bọn đàn ông không phang những
phụ nữ kiểu như cô thường nghĩ. Đó là điều mà những phụ nữ không
làm tình kiểu như cô thường nghĩ. Đó là điều mọi người ưa nghĩ -
Faunia ngu ngốc. Ồ, cứ để họ nghĩ. Không phải ngại gì cả. “Phải,
Faunia ngu ngốc có chú ý,” cô nói. “Còn cách nào khác để Faunia ngu
ngốc sống sót được đâu? Làm Faunia ngu ngốc - đó là thành tựu của
em, Coleman, đó là cái khôn ngoan nhất của em. Hóa ra, Coleman ạ,
em mới là người nhìn anh nhảy từ trước đến nay. Làm thế nào em biết
được? Bởi vì anh đang ở với em. Còn lý do nào khiến anh ở với em,
nếu anh không giận dữ đến thế? Và tại sao em ở với anh, nếu em
không giận dữ đến thế? Chính cái đó đã đưa đến cuộc đụ nhau ra trò
này, Coleman à. Cái cơn giận dữ san bằng mọi thứ ấy. Cho nên đừng
đánh mất nó.”

“Cứ nhảy đi.”
“Cho đến khi kiệt sức?” cô hỏi.
“Cho đến khi em kiệt sức,” ông bảo cô. “Cho đến hơi thở cuối

cùng.”

“Bất cứ điều gì anh muốn.”
“Anh đã tìm thấy em ở đâu vậy, Voluptas?” ông nói. Làm thế nào

anh lại tìm được em? Em là ai?” ông hỏi, nhấn nút phát lại từ đầu bài
“The Man I Love.”

“Em là bất cứ thứ gì anh muốn.”

Tất cả những gì Coleman đang làm là đọc cho cô nghe cái bài trên tờ
báo số ra ngày Chủ nhật về vụ tổng thống và Monica Lewinsky, khi
Faunia đứng dậy la lên, “Bộ anh không tránh được cái trò kèm cặp
quỷ quái đó hả? Ngán kèm cặp lắm rồi! Em không học được! Em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.