VẾT NHƠ CỦA NGƯỜI - Trang 316

chắc rằng cô đã ngủ với ông, chỉ vì ông từng có quyền lực. Họ thỉnh
thoảng thấy hai người ăn trưa với nhau ở nhà ăn tự phục vụ. Ông vào
nhà ăn và trông chán đến phát điên, cho đến khi trông thấy Delphine,
và khi ông hỏi mình có thể ngồi chung không, cô nói, “Ông thật rộng
rãi vì đã hạ cố có mặt ở trường chúng tôi hôm nay,” hoặc điều gì đó
tương tự như vậy. Ở mức độ nào đó, ông thích cái cách cô chọc ghẹo
ông. Trong bữa trưa, họ đã có với nhau thứ mà Delphine gọi là “một
cuộc trò chuyện thực sự”. Ông bảo cô, thặng dư ngân sách lên đến ba
mươi chín tỷ đô la, vậy mà chính phủ chẳng trả lại gì cho người đóng
thuế. Người dân kiếm được số tiền đó và họ nên được tiêu nó, và họ
đáng nhẽ không nên để bọn quan chức quyết định nên làm gì với mớ
tiền của họ. Trong bữa trưa, ông giải thích cặn kẽ tại sao nên giao quỹ
Bảo hiểm Xã hội cho các nhà phân tích đầu tư tư nhân. Mỗi người
phải đầu tư vào tương lai của chính mình, ông bảo cô như thế. Tại sao
người ta lại phải tin tưởng nhà nước chu cấp cho tương lai của người
dân khi lâu nay quỹ Bảo hiểm Xã hội trả cho ta khoản lợi tức bằng X
trong khi bất kỳ ai đầu tư vào thị trường chứng khoán trong cùng
quãng thời gian đó thì bây giờ hẳn có thể kiếm được gấp đôi, nếu
không muốn nói là nhiều hơn? Cốt lõi trong luận cứ của ông luôn là
quyền cá nhân, tự do cá nhân, và điều ông không bao giờ hiểu, điều
Delphine đã dám nói ra với vị bộ-trưởng-tài-chính-chưa-bao-giờ-tại-
vị, là trong hầu hết trường hợp người dân không có đủ tiền để được
quyền lựa chọn và không đủ học vấn để có được những ước đoán hiểu
biết - người ta không có đủ am hiểu về thị trường. Mô hình của ông,
như cô lý giải giùm ông, đặt ra dựa trên ý niệm cấp tiến về tự do cá
nhân, mà trong cách nghĩ của ông, nó đã được giản lược thành chủ
quyền cấp tiến trong thị trường. Khoản thặng dư ngân sách và quỹ Bảo
hiểm Xã hội - đó là hai vấn đề đang khiến ông đau đầu, và họ dành
toàn bộ thời gian nói về hai chuyện ấy. Có vẻ ông chủ yếu ghét
Clinton vì đã đề xuất cái phiên bản Dân chủ của mọi thứ mà ông
muốn. “Được cái là,” ông bảo với cô, “thằng người lùn Bob Reich đã
văng khỏi đó. Hắn sẽ khiến Clinton tiêu cả mấy tỷ đô la để đào tạo lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.