VẾT NHƠ CỦA NGƯỜI - Trang 348

hình tàn bạo, chỉ cần đúng một tai nạn duy nhất, nhằm lấy đi tính
mạng của cả người vợ cũ đáng khinh lẫn tình địch đáng ghét mà
Farley đã điên cuồng theo dõi hay sao?

Với tôi, việc đi đến kết luận này tuyệt nhiên không phải do tôi cự

tuyệt không muốn chấp nhận cái điều không thể giải thích như là
chính nó - tuy rằng nó có vẻ dứt khoát là thế đối với cảnh sát tiểu bang
vào buổi sáng sau đám tang Coleman, khi tôi đến trao đổi với hai sĩ
quan là những người đầu tiên có mặt tại hiện trường vụ tai nạn và tìm
ra hai cái xác. Việc khám nghiệm chiếc xe bị nạn chẳng phát hiện
được điều gì khẳng định cái kịch bản tôi tưởng tượng ra, dù theo cách
nào chăng nữa. Thông tin mà tôi cung cấp cho họ - về việc Farley rình
mò Faunia, về việc hắn theo dõi Coleman, về vụ đối đầu suýt xảy ra
bạo lực, ngay bên ngoài cửa nhà bếp, khi Farley từ trong bóng tối gầm
lên xông vào hai người - đều được kiên nhẫn ghi lại, cùng với họ tên,
địa chỉ, và số điện thoại của tôi. Sau đó tôi được họ cảm ơn vì đã hợp
tác, và bảo đảm rằng mọi thứ sẽ được giữ bí mật tuyệt đối, và rằng nếu
xác nhận được những gì tôi nghĩ là đúng họ sẽ liên lạc lại với tôi.

Họ chẳng bao giờ gọi lại.
Trên đường đi ra, tôi quay lại và nói, “Tôi hỏi một câu được không?

Tôi có thể hỏi về tư thế của hai cái xác trong xe không?”

“Ông muốn biết gì, thưa ngài?” sĩ quan Balich nói, đó là tay có cấp

bậc cao hơn trong hai người sĩ quan trẻ tuổi, một tay mặt kín như
bưng, trầm tính, kẻ cả mà gia đình anh ta, có gốc Croatia, theo như tôi
nhớ, từng sở hữu quán Madamaska Inn.

“Chính xác thì anh thấy gì khi phát hiện ra họ. Vị trí của họ. Tư thế

của họ. Có lời đồn ở Athena rằng...”

“Không, thưa ngài,” Balich nói, lắc đầu, “chuyện không phải vậy

đâu. Chẳng có lời đồn nào là đúng hết, thưa ngài.”

“Anh biết tôi đang đề cập đến cái gì à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.