VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 195

mái nứa vách nứa…
- Hằng ơi, bầu vú của thằng Hòn đây? Cờn vừa nói vừa vẫy Hằng đến.
Đã ở cái tuổi gần năm mươi rồi mà Hằng còn đỏ mặt khi nghe Cờn nói đến
"bầu vú". Chắc là Cờn trêu chọc mình…
- Hằng ơi, thăm lại cái bầu vú của thằng Hòn.
- Sao lại bầu vú?
Hồi đi học, thằng Hòn hay vào đây mua sách. Nhờ có quán sách này mà nó
trở thành nhà văn nhà thơ. Thì cái quán sách là bầu vú của nó chứ còn gì
nữa…
- Ôi, ông Cờn ơi, ông nói bóng bảy quá…
Thấy trên giá sách có cuốn truyện "Tuổi học trò" của Hòn, Cờn cầm xem
lướt qua:
- Chúng mày ơi, thằng Hòn nó viết vê chúng mình hồi học trường Huyện
đây này. Thế mà nó không tặng sách cho bọn mình.
Hằng, Cờn, Lô cũng xúm lại xem… Hòn mua mấy cuốn và ký tặng bạn bè,
chữ ký run run.
Ra khỏi hiệu sách, Hằng nói:
- Các cậu ơi đứng chờ tôi một tí. Tôi đi mua đường sữa vào thăm ông bà
Tôn. Anh Lực đi vắng, ta cũng phải vào thăm hai cụ một tí. Thấy ta vào,
chắc chắn hai cụ mừng lắm…
Cả lũ kéo vào. Nhà đóng cửa. Vắng tanh. Chó sủa. Bà hàng xóm trông
sang:
- Ông bà Tôn đang xem ti vi bên này. Có ai hỏi đấy?
Cờn nhanh mồm:
- Bọn cháu là bạn học hồi nhỏ với Lực vào thăm hai cụ…
Được biết là bạn của con, hai cụ về ngay. Bật sáng điện. Ba gian nhà gỗ
rộng thênh thang và một chái bếp, chỉ có một ngọn đèn 60 wat. Cụ ông
xách sô sang nhà bên cạnh xin nước giếng. Cụ bà vừa mừng vừa luống
cuống:
- Mẹ già rồi, mắt kém, chẳng nhận ra đứa nào.
Cờn nắm tay mẹ, giới thiệu từng người một:
- Đây là thằng Lô, mẹ nhớ không? Thằng Lô mà hôm nào nhà nó có giỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.