VẾT TAY TRÊN TRẦN - Trang 119

- Nhưng bây giờ Phủ Thuyết không thế nữa là thôi, chứ anh còn muốn gì

hơn nữa?

Tôi gật đầu:
- Kỳ Phát, anh nói đúng! Phải, bây giờ Phủ Thuyết thay đổi hẳn: có thể

nói rằng hắn không phải là Phủ Thuyết trước nữa. Xưa kia, tàn ác, bất nhân,
khốn nạn bao nhiêu thì bây giờ đại độ, khoan hồng, nhân từ bác ái bấy
nhiêu! Trước kia, hắn là Sa Tăng yêu quái thì bây giờ hắn lại là Phật tổ, là
Thiên thần! Bao việc phúc đức hắn làm, hắn muốn giấu kín nhưng người ta
cũng biết, chẳng khác gì trước kia hắn muốn bưng bít những việc bất lương
mà vẫn chẳng xong! Chính tôi đương muốn biết cái gì đã có phép mầu
nhiệm biến hóa tâm hồn con người một cách lạ lùng ghê gớm như vậy. Tôi
muốn biết tại sao mà Phủ Thuyết, đương là một ông Ác bỗng biến thành
ông Thiện, tôi muốn biết…

Không để tôi nói hết câu, Kỳ Phát vỗ vai tôi nhè nhẹ bảo:
- Anh không nên tham lam quá như vậy. Ở đời còn bao nhiêu việc bí

hiểm mà nhiều người muốn biết, có biết được đâu? Chúng ta hãy tự cho là
đủ, khi anh đã nhận thấy điều cốt yếu này: đó là một con người đã cải ác vi
thiện!

Cho đến cái Tết năm nay, hai điều lạ dồn dập tới: Kỳ Phát đã về và Kỳ

Phát lại hẹn tôi họp mặt mừng Xuân ở chính ngay nhà Phủ Thuyết!

Tôi thấy cái đêm giao thừa sao mà dài thế! Nhưng thì rồi cũng sáng và

tôi lại cố gắng đợi cho qua mấy giờ đồng hồ để tránh cái tiếng đến xông đất
nhà người ta từ bảnh mắt!

Kỳ Phát gặp tôi mừng rỡ như thế nào, tôi không cần phải nói nhiều, vì

chúng ta trong thời tao loạn, nhiều khi đã từng biết cái phút gặp gỡ mừng
mừng tủi tủi thực chẳng khác gì gặp được kẻ đã chết đi, vừa sống lại!

Tôi nắm chặt hai tay Kỳ Phát, hỏi:
- Anh về bao giờ, trước đây anh ở đâu? Cách mặt bao năm, anh hẳn là có

lắm chuyện ly kỳ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.