VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 13

Chuyện thường. “Em mới uống một cốc thôi đúng không Chai?” Trevor
quay sang hỏi tôi.

“Vâng, mới có một ly cocktail Scorpion nhỏ thôi. Món đồ uống này ngon

thật anh nhỉ?”

Trevor cười, lần này anh đã bớt gượng gạo. “Để anh đưa em về tối nay

nhé?”

“Được rồi, anh lính Meade ạ”. Tôi cười chuếnh choáng.
“Anh cần gọi gì ạ?”. Cô bồi bàn cất giọng the thé kiểu Marilyn Monroe

mà cô ta nghĩ là khêu gợi. “Anh cần thêm bia không? Hay anh xem thực
đơn rượu nhé? Hay chúng ta lấy nhau rồi làm vài đứa con đi?” Thực ra câu
cuối cùng là của tôi, nhưng tôi cũng chỉ nói hộ cái ý đã lồ lộ trên mặt cô ta
mà thôi.

“Cho tôi thêm một bia Sam Adams”, Trevor mỉm cười với cô ta.
“Cho tôi thêm một cocktail Scorpion”, tôi gọi.
“Tôi tên là Lindsey”, cô ta lờ tôi đi. “Tôi là người mới ở đây”.

“Rất vui được gặp cô, Lindsey”, Trevor đáp. Tôi chẳng buồn đáp lại vì

cô ta cũng có nói chuyện với tôi đâu. Trên màn hình, Jeter nhảy lên tranh
bóng ngay trên đầu hậu vệ đối phương và lao nhanh qua chốt thứ nhất rồi
tiến thẳng vào chốt thứ hai. Tôi có cảm giác Jeter phần nào thấu hiểu tâm
trạng của tôi và anh đang làm tất cả những gì có thể để giúp tôi phấn chấn
hơn thì phải. Giờ thì cán vạch chốt ba. Ghi điểm rồi. Jeter, anh thật tuyệt
vời.

Cô bồi bàn dúi một mảnh giấy vào tay Trevor. Chắc chắn là số điện thoại

của cô ta đây mà. Cũng có khi là cỡ áo lót mà cô ta đang mặc, hoặc tên của
những đứa con mà cô ta muốn có với anh cũng nên. Tôi là cái quái gì ở đây
nhỉ, người vô hình chăng? Một người phụ nữ cao những một mét tám mươi
hai thì làm sao vô hình được cơ chứ? Mà biết đâu tôi là bạn gái của Trevor
thì sao? Tất nhiên là không phải nhưng mà biết đâu đấy!

Trevor có vẻ ngại ngùng về việc đó, thấy anh như vậy, nỗi bực dọc trong

tôi cũng bay biến đâu mất. Thôi được rồi, tôi hiểu mà. Trevor lúc nào chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.