VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 230

“Nhìn em... có vẻ như có chuyện gì đó”. Anh dịu dàng hỏi han.
Tôi hít một hơi thật sâu, nín thở vài giây rồi thở dài. “Đừng nói với bố

em nhé”, tôi quyết định sẽ nói cho anh biết.

“Có phải là chuyện với anh chàng bác sĩ không?”. Mặt anh tự nhiên tối

sầm lại.

“Không, không!” Chuyện với Ryan vẫn ổn. Anh ấy... anh ấy rất tốt. Tôi

thở dài. “Anh có nhớ có lần em bị quấy rối ở chỗ làm việc và ai đó đã cố
tình xáo trộn đồ đạc của em không?”. Anh gật đầu. “Hôm nay hắn lại gửi
cho em một bức email”.

“Ai cơ?”, anh hỏi.

“Em không biết. Thư đề tên người gửi là em, nên Chúa mới biết được là

ai”.

“Thư viết gì thế?”, anh lại hỏi tiếp.
Tôi né tránh không nhìn thẳng vào đôi mắt thăm thẳm của anh. “Cũng

không có gì đáng sợ lắm. Chỉ là, em... Hắn bảo em là con quỷ xấu xí, hắn
còn gọi em là Hulk, không biết ý nói võ sĩ đấu vật Hulk hay người khổng lồ
xanh Hulk nữa. Dù sao thì cũng không hay ho gì, anh hiểu ý em không?”

Nước mắt chực trào ra khi anh nắm lấy tay tôi. Bàn tay ấm áp, chai sạn

của anh cho tôi một cảm giác thật chắc chắn và yên bình. Tôi bối rối quệt
nước mắt bằng tay còn lại.

“Em có định báo cảnh sát không?”, anh hỏi.
“Chắc là có”.

“Chắc chắn chứ chắc là gì nữa. Anh sẽ đi cùng em”.
“Không cần đâu, em...”
“Anh sẽ đi cùng em, Chas à”. Anh siết chặt tay tôi rồi buông ra. Bàn tay

bỗng trở nên thừa thãi và tôi không biết phải làm gì với nó, như thể mọi ý
nghĩa trong cuộc sống đã hoàn toàn biến mất. “Em có lưu lại email không”,
Trev hỏi.

“Em có”, tôi đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.