VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 290

Chương 27

T

ôi tựa đầu vào cửa sổ chiếc xe Mercedes của Ryan. Chúng tôi đang

trên đường về căn hộ của anh. Ngoài trời đang đổ mưa, cơn mưa hè tháng
Sáu thật dễ chịu. Mưa rơi lộp bộp trên nóc xe và dội vào cửa xe trắng xóa.
Tôi ước gì chúng tôi cứ lái xe thế này mãi.

“Anh nghĩ bữa tối diễn ra êm đẹp đấy chứ”. Ryan vừa nói vừa lái xe vào

bãi đỗ.

“Anh thấy thế sao?”. Tôi tự mở cửa xe ra mà không chờ anh hành động.

“Em nghĩ tối nay thật kinh khủng”.

Chúng tôi vừa ăn tối với mẹ và chú Harry, không hiểu sao, tôi bắt đầu

thấy lo lắng về mối quan hệ của hai người.

Hay là tôi không nên lo lắng nhỉ. Biết đâu mẹ chỉ muốn tôi chạy đến kể

tông tốc với bố tất cả mọi chuyện. Bố à, mẹ có vẻ thích cái chú Harry đấy
thật hay sao ấy... Bố nên làm gì đi chứ. Có lẽ tôi nên làm thế thật. Tôi tự
hỏi không biết mẹ muốn tiếp tục trò mèo vờn chuột này đến bao giờ nữa.
Có lẽ sẽ không lâu nữa đâu, vì tôi không nghĩ mẹ muốn chú Harry nghĩ mẹ
thực sự nghiêm túc về chuyện này. Hơn nữa...

“Cuối tuần này em định làm gì?”, Ryan hỏi trong khi rút chìa khóa mở

cửa căn hộ.

“Gì cơ? À, em xin lỗi. Cuối tuần này em có bài thi thực hành, nếu đỗ em

sẽ được cấp giấy chứng nhận là nhân viên cứu hộ”.

“Thế à? Em có phải thi cả ngày không?”, anh hỏi tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.