VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 67

Chương 5

E

m gái anh Trevor qua đời khi mới mười tuổi, đúng bằng số tuổi của tôi

lúc bấy giờ.

Gia đình bạn ấy chuyển tới chỗ chúng tôi năm tôi học lớp Bốn. Michelle

có làn da trắng muốt và mái tóc nâu rất đẹp. Bạn ấy ăn mặc rất điệu và
ngay lập tức thu hút chúng bạn xung quanh. Suốt tháng đầu tiên đi học, lúc
nào những đứa trẻ nhà quê chúng tôi cũng vây lấy bạn ấy để nghe kể
chuyện về thành phố phù hoa Springfield, Massachusetss, nơi bạn ấy đã
từng sống. Chỉ đến khi được xếp chung nhóm tập đọc, tôi mới bắt đầu nói
chuyện với bạn ấy. Tôi và Michelle nhanh chóng phát hiện ra cả hai đứa
đều mơ ước lớn lên sẽ trở thành nhà huấn luyện ngựa, và kể từ đó chúng tôi
ngồi cùng nhau vào các buổi ăn trưa. Nhưng chỉ một hai tuần sau thì bạn ấy
bị ốm, không ai biết bạn ấy bị bệnh gì, chỉ biết là bạn ấy bị ngất. Một vài
tuần sau đó, bạn ấy đi học trở lại, nhưng chỉ được một hai ngày rồi lại nghỉ.

Hơn một tháng sau khi bạn ấy nghỉ học, tôi mang một ít bánh mẹ tôi làm

sang thăm Michelle. Nhà bạn ấy chỉ cách nhà tôi mấy bước chân nên mẹ
cho phép tôi tự đi nhưng bà nhắc tôi phải gọi về nếu muốn ở lại chơi với
bạn. Tôi bấm chuông, anh trai Michelle ra mở cửa. Sau lưng anh, tôi nhìn
thấy bạn mình đang nằm dài trên ghế, trùm chăn kín mít từ đầu đến chân.

“Michelle có nhà không ạ?”, tôi hỏi. “Em là bạn học của bạn ấy”.
“Em ấy đang bị ốm. Bây giờ em ấy không chơi được đâu,” anh bạn ấy

nói.

“Thế ạ.” Tôi ngượng nghịu đưa bánh cho anh. “Anh nói với bạn ấy có

Chastity đến chơi nhé”, chân tôi đá dúi dụi vào nhau. Anh trai bạn ấy học

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.