VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 86

Tôi rẽ vào bãi đỗ xe và nhấn ga vượt qua vũng nước lái vào cổng. Mẹ tôi

đang mặc áo mưa đứng đợi tôi. “Nhanh lên! Mọi người đã bắt đầu rồi”, bà
có vẻ rất sốt sắng.

“Bắt đầu gì thế mẹ” ‘Tất cả thành viên Hội Độc thân chú ý. Lần lượt xếp

hàng ở quầy số chín ạ’”.

“Con cẩn thận cái miệng đấy, Chastity. Cứ ăn nói kiểu đó rồi chẳng ai

yêu đâu”.

“Cảm ơn mẹ đã động viên”, tôi theo mẹ vào trong, “kể ra con cũng đang

cần đi chợ thật đây”. Tôi vừa nói vừa rút ra một danh sách những thứ cần
mua.

“Ôi trời ơi”, mẹ tôi thở dài. “Đừng có mua cái gì khiến đàn ông thấy sợ

đấy”.

“Như cái gì hả mẹ? Một hộp bao cao su cỡ bự à? Biết đâu họ lại thích thế

thì sao?”. Tôi cười trong khi mẹ loẹt quẹt đôi giày đế xuồng về hướng khác.

Tôi bắt đầu từ quầy rau quả. Trông có vẻ như chẳng khác gì một buổi tối

bình thường ở siêu thị. Hay hôm nay nhiều đàn ông độc thân hơn bình
thường? Cũng khó mà biết được. Vẫn như mọi khi, ở đây lúc nào cũng
nhiều phụ nữ hơn đàn ông. Nhưng bản năng quan sát của một nhà báo đã
chỉ cho tôi điều bất bình thường đang diễn ra. Mọi người liếc qua nhau và
vội vã quay đi. Một người phụ nữ thận trọng cúi xuống lấy bó rau. Tôi là
một người phụ nữ nhạy cảm, và tôi biết trân trọng những món quà của cuộc
sống. Trời ạ. Tôi bỏ một túi táo vào xe đẩy và bước nhanh sang quầy gia
cầm.

Một người đàn ông trung niên đang đứng trước quầy thịt gà, ông ta xem

hết gói này đến gói khác, nâng lên rồi lại đặt xuống, kể ra cũng chẳng khác
gì cái mục đích thực sự của việc ông có mặt ở đây tối nay. “Kể từ khi vợ tôi
bỏ đi, tôi chưa từng ăn bữa nào tử tế”, ông phân trần với âm lượng không
hề nhỏ. Bốn người phụ nữ tranh nhau tư vấn cho ông. Không ai ở quầy thịt
gà có vẻ phù hợp với tầm tuổi của tôi nên tôi đẩy xe về phía quầy đồ uống
và khuyến mại. Một anh chàng tóc xoăn trông có vẻ thư sinh liếc về phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.