VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 118

Bà vợ không đồng ý: "Sao lại như vậy được?"

Ông chồng nhờ giúp đỡ: "Ông chủ Lạc, anh bảo tôi nói đúng hay

không?"

Lạc Dịch chỉ cười mỉm: "Bản tính con người thường sẽ thích nghi dễ

hơn với người và hoàn cảnh bản thân quen thuộc, gặp hoàn cảnh khác sẽ dễ
dàng sinh ra cảm giác thích thú mới mẻ, nhưng chỉ trong thời gian ngắn
thôi, ở lâu sẽ nhàm chán."

Chu Dao nghe câu này bỗng cảm thấy dường như Lạc Dịch liếc nhìn

sang phía mình, nhưng lúc cô quay sang lại không thấy anh đang nhìn cô.

Bà vợ vẫn không tin, cố chứng thực: "Ông chủ Lạc, anh ở trong khách

sạn có buồn bực không?"

Lạc Dịch nói: "Tôi không hay ở khách sạn."

Chu Dao uống xong cả cốc sữa, trước sau vẫn không có cơ hội nói

chuyện với anh. Cô trượt xuống chiếc ghế, quay lưng đi, khó chịu đưa mu
bàn tay lau sữa trên môi. Suy nghĩ chốc lát rồi quay đầu lại, thừa dịp anh
không chú ý liền lườm anh một cái. Thế rồi mới chịu rời đi.

Ở phía sau, nơi cô không nhìn thấy, anh dõi theo hướng cô rời khỏi,

khóe môi khẽ cong lên rất nhẹ.

...

Cuối tháng Chín, hoạt động khảo sát của nhóm Chu Dao đã chuẩn bị

kết thúc. Trước khi đi tuyến đường Locke, Lâm Cẩm Viêm tìm người
hướng dẫn cho an toàn, liền hỏi người trong khách sạn có quen hướng dẫn
viên bản xứ nào giỏi để giới thiệu cho họ không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.