VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 197

"Phải, trễ như vậy anh ấy còn làm gì thế nhỉ?"

Chu Dao nghi ngờ, lẽ nào hẹn hò với Đường Đóa?

Lạc Dịch không có hứng thú, đi xuống lầu.

...

Khu sinh hoạt tập thể mờ tối, chỉ có vài chiếc đèn treo nhỏ trong quầy

bar được bật sáng.

Chu Dao ngồi bên cạnh quầy, Lạc Dịch cầm lấy chai thuốc, nói: "Đưa

tay đây."

Chu Dao vô cùng bất ngờ, còn tưởng rằng anh sẽ ném chai thuốc cho

cô rồi mặc kệ chứ. Cô vội vàng chìa bàn tay ra, cười tít mắt nói: "Anh nhẹ
chút nhé."

Nói cũng như không, từng động tác tay của anh sử dụng lực vừa phải,

dù sao chỉ là vết thương nhỏ, Chu Dao cũng không sợ đau.

Anh nhanh chóng thoa thuốc xong, vặn nắp chai thuốc lại, nói có lệ:

"Được rồi, trở về phòng đi."

Chu Dao không đi, nằm nhoài trên quầy ba, mông xoay chiếc ghế nhỏ:

"Ông chủ Lạc, tôi muốn uống sữa."

Lạc Dịch giơ tay lên gõ vào tấm bảng đen ghi thực đơn nước uống,

nói: "Đóng cửa rồi."

Chu Dao nghiêng đầu: "Ai bảo cửa sổ của anh đánh thức giấc ngủ của

tôi chứ? Tôi không ngủ được, phải uống sữa cho dễ ngủ."

Lạc Dịch nhìn cô, cô cũng nhìn anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.