VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 208

Chu Dao không nhịn cười nổi. Nước trong vòi chảy ào ra, tay áo gió

của anh hơi dài, anh đưa tay định kéo lên nhưng chỉ kéo được chút ít. Chu
Dao tự nhiên đi đến xắn tay áo lên giúp anh. Anh hơi khựng lại, cúi đầu
nhìn cô, vẻ mặt không rõ.

Nhưng Chu Dao không nhìn anh, chỉ giúp anh xắn tay áo lên từng nấc,

rồi lại cuộn tay áo len mỏng bên trong lên. Nước chảy róc rách vào bồn, cô
lại giúp anh xắn ống tay áo còn lại lên, đầu ngón tay cô vô ý lướt trên cơ
bắp rắn chắc ấm áp của anh.

Cô làm xong liền lùi về sau một bước, nhìn bóng lưng cao lớn của Lạc

Dịch.

Anh tiếp tục rửa bát.

Ánh đèn trong phòng bếp mờ tối, tiếng gió rít bên ngoài bất chợt to

hơn, những hạt mưa dày và nặng hạt tạt vào cửa sổ, như thể toàn bộ thế
giới lung lay sắp đổ. Ánh đèn chao nghiêng, còn hai người thì yên lặng.

Lạc Dịch rửa xong bát đũa rồi rửa tay bằng xà phòng xong mới dẫn cô

rời khỏi nhà bếp.

Ban đêm Chu Dao trở về phòng, đến tận khi nằm trên giường, cô vẫn

cảm thấy ngón tay chạm vào da thịt anh khi nãy vẫn còn nóng hôi hổi.

...

Lạc Dịch đẩy cửa phòng ra, cơn mệt mỏi liền ập đến. Ngước mắt lên

thấy một người đột nhiên xuất hiện trên sô pha.

Anh đóng cửa lại, đi vào nhà: "Đến đây khi nào?"

"Lúc chạng vạng." Lục Tự nói, "Ở kế phòng anh."

Chính là lúc Chu Dao gõ cửa gọi anh dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.