VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 236

"Dương Thố! Dương Thố!"

"Ông chủ Lạc! Ông chủ Lạc."

Chu Dao hoảng sợ đến mức rơi lệ, chỉ biết liều mạng chạy theo. Chạy

hơn ba trăm mét, rốt cuộc đã thấy bóng dáng Lạc Dịch ngoi lên trong nước.
Một tay anh kéo một người, một tay thì vẫy với người trên bờ. Anh đang
trôi nổi trong dòng nước siết, hoàn toàn không thể bơi được.

Người nhảy xuống thuận theo dòng nước bơi đến bên cạnh anh, giúp

anh đỡ người bị chìm.

"Dây đâu!" Đội trưởng vội la lên, đội viên nhanh chóng ném dây vào

dòng nước. Lạc Dịch và đội viên kia bắt được sợi dây, người trên bờ đồng
loạt ra sức kéo họ lên.

Lạc Dịch toàn thân ướt sũng, cũng bị sặc nước, quỳ gối trên bờ thở

hồng hộc.

Chu Dao liền nhào đến, lật anh đội viên bị nước cuốn lại thăm dò,

lòng nhất thời lạnh toát.

Toàn thân anh đội viên đã lạnh ngắt. Hai tay Chu Dao run rẩy, vội

vàng đưa lên mũi anh ta, sờ đến ngực anh ta.

Không còn thở nữa, tim cũng ngừng đập rồi.

Đầu óc Chu Dao nổ tung, trở nên trống rỗng. Cô gần như máy móc đặt

anh ta nằm ngang, hô hấp nhân tạo, một lần, hai lần, ba lần, bốn lần rồi lại
năm lần. Cô quỳ thẳng người, mười ngón tay đè chặt ấn xuống ngực anh tạ:
"1, 2, 3, 4..."

Theo từng số cô đếm "5, 6, 7...", sắc mặt anh đội viên vẫn xám ngoét,

không có bất cứ phản ứng gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.