VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 254

Đội ngũ đón dâu ướt nhẹp, thế là càng nhiệt tình xông vào nhà. Họ

nhà gái đồng loạt ngăn cản, bảo phải hát ca nhảy mua ngoài sân trước đã.
Đây không phải là vấn đề khó khăn, mọi người đều vui vẻ, đám đàn ông
con trai hắng giọng cất tiếng ca, còn đám co gái thì xoay người múa điêun
dân tộc.

Chu Dao đứng bên hớn hở trông theo thì bị một cô gái kéo vào đội. Cô

không hề ngại ngùng, cũng học theo động tác của các cô gái, cùng nhảy
múa hân hoan.

Lạc Dịch đứng bên cạnh lẳng lặng ngắm nhìn, trong đám người da

ngăm ngăm, trông cô vô cùng nổi bật. Nước da cô vốn trắng, lại được chiếc
áo len trắng hắt sáng lên khuôn mặt nên càng trắng hơn. Chiếc quần rộng
và dài giống như chiếc váy màu xanh biển, trong lúc cô nhảy mua, nó bay
lượn theo gió như sóng biển dập dềnh.

Những người xung quanh xoay tròn, ánh mắt Lạc Dịch nhìn thẳng vào

cô, ngắm nụ cười rạng rỡ hệt đoá hoa tươi nở rộ trên núi ấy.

Mọi người nhanh chóng kết thúc điệu múa, tiếng vỗ tay vang lên rào

rào. Rời khỏi đội hình, cô liếc đôi mắt sáng ngời tìm vị trí của anh trong
đám đông rồi chạy ngay đến đứng bên cạnh anh. Cô vỗ ngực thở hổn hển,
nụ cười tươi tắn nở trên đôi môi phớt hồng.

Anh nhìn cô một lúc rồi mới từ từ cất lời: “Kiềm chế một chút, đừng

để bị phản ứng cao nguyên”.

Chu Dao thở khẽ, trách móc anh: “Tôi ở đây bao lâu rồi, sao còn bị

phản ứng cao nguyên được nữa?”.

Anh vừa định mở miệng thì lại nghe tiếng mọi người hô hào: “Chụm

củi, chụm củi!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.