VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 325

là bệnh nhân, dung túng cho em một lần đi”.

Yến Lâm đặt điếu thuốc lên môi rít một hơi, nói: “Hai năm qua, anh

có gặp được người phù hợp với anh hơn em không?”

Lạc Dịch: “Không có”.

Mắt Yến Lâm loé lên tia sáng, Lạc Dịch vẫn chưa nói hết: “Nếu như ý

của em là tôi năm đó”.

Yến Lâm không chút dao động, hỏi ngược lại: “Anh bây giờ thì sao?”.

“Tôi bây giờ và em đã không còn thích hợp nữa.”

Yến Lâm có phần bất đắc dĩ, cứ rít thuốc liên tục, không biết đang

nghĩ gì, cuối cùng nhượng bộ: “Nếu đã không ân không oán, vậy làm bạn
hợp tác cũng không sao. Công ty của em cần người có tài như anh, ang
cũng biết rõ trước đây chúng ta phối hợp ăn ý đến cỡ nào mà. Anh yên tâm,
em không hề muốn nối lại tình cũ với anh trong công ty đâu”.

Lạc Dịch lắc đầu.

Yến Lâm ngỡ ngàng: “Lẽ nào anh muốn cả đời ở đây kinh doanh

khách sạn sao?”.

Lạc Dịch nói: “Tôi làm xong chuyện nên làm sẽ trở về Bắc Kinh, quay

lại nghề cũ”.

Yến Lâm cười khẩy: “Cho nên không muốn hợp tác với em sao?”

Lạc Dịch: “Ừ.”

Yến Lâm: “Anh cho em một lý do đi”.

Lạc Dịch không trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.