VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 359

“Cậu chưa yêu lần nào mà nói lý thuyết hay nhỉ! Đi làm cô giáo đi!

Chu Dao ló đầu vừa phản bác vừa trêu chọc.

Đường Đoá đỏ mặt, im lặng quay người sửa soạn lại hành lý.

Chu Dao nhận thấy có gì đó khác thường, hét lên: “Xảy ra chuyện gì

mà mình không biết đây hả?”.

Tô Lâm Lâm nhanh miệng: “Đường Đoá quen với Lâm sư huynh rồi”.

Chu Dao há hốc, đứng hình ba giây mới nói: “Tài lắm, Đường giảng

viên phu nhân Đoá!”

Đường Đoá khẽ lườm cô, nhưng nụ cười lại ngọt ngào vô cùng.

Chu Dao lập tức ngồi dậy, tò mò: “Hai người thổ lộ thế nào? Ai tỏ tình

trước, nói những gì, thành thật khai báo mau”.

Đường Đoá mỉm cười không đáp, Hạ Vận đáp thay: “Không có tỏ tình

gì cả. Đường núi khó đi, anh Lâm liền đỡ Đường Đoá. Nhưng từ đó về sau,
dù đi trên đất bằng cũng không buông tay”.

Chu Dao cảm thán: “Lâm Cẩm Viêm bạo thật!”.

Tô Lâm Lâm cười khanh khách.

Ồn ào một hồi, ba người lần lượt đi tắm rửa. Chu Dap nằm lại giường.

Nắm tay liền quen nhau sao? Cô và ông chủ Lạc nắm tay từ lâu rồi, nhưng
đến tận khi nãy bày tỏ mới coi là quen nhau kìa. Giờ phút này, trên chăn
còn vương mùi hương của anh, khiến cô nao nao nhớ đến chuyện trước đó
không lâu, trái tim đậ thình thịch. Nếu bạn bè không trở về đột ngột, họ sẽ
tiến đến bước nào nhỉ?

Lạc Dịch xuống lầu, thấy Yến Lâm ngồi trên quầy bar hút thuốc, trên

quầy bar đã có bốn ly rượu cạn. Nhân viên pha chế không biết đã đi đâu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.