VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 443

Đào Đào đã đến đây.

Nụ cười trên mặt Chu Dao tắt ngúm. Cô quay lưng về phía Lạc Dịch

nên anh không trông thấy biểu cảm của cô. Cô im lặng ngồi lên giường
anh, tay chống mép giường, nhẹ nhàng lắc lư đôi bàn chân.

Lạc Dịch kéo ghế đến ngồi đối diện cô, khuỷu tay chống trên đùi,

nghiêng người kề sát cô, khẽ khàng hỏi: "Không ngủ được à?".

Chu Dao ngẩng đầu, đôi mắt đen láy nhìn thẳng vào anh: "Ông chủ

Lạc, em muốn ngủ cùng anh".

Lạc Dịch cười nhẹ, xoa đầu cô: "Không sợ bị mẹ em phát hiện à?".

"Mẹ em ngủ rồi." Chu Dao vừa dứt lời, lại mím môi nói tiếp. "Em mặc

kệ".

"Vậy..." Lạc Dịch vừa cất lời thì điện thoại di động vang lên.

Anh lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua, ngón tay lập tức vuốt màn hình.

Chu Dao kịp thấy tên "Yến Lâm".

Anh đứng dậy đi vào phòng tắm, còn Chu Dao chỉ đành im lặng nhìn

chiếc ghế trống không trước mặt mình.

Lạc Dịch đóng cửa phòng tắm, cau mày bắt máy, hạ giọng hỏi: "Em có

thôi...".

"Dịch, em đoán anh không thể hẹn được Cao tổng đúng không?" Yến

Lâm cười khẽ. "Thực ra, có liên quan đến em đấy!".

Lạc Dịch ra khỏi phòng tắm, Chu Dao ngẩng đầu nhìn anh.

"Em về phòng nghỉ ngơi trước đi. Bây giờ, anh phải ra ngoài xử lý

mấy việc."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.