VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 513

Một tiếng nổ "ầm" vang lên. Ở đại sảnh ngăn cách bởi sòng bạc rộng

lớn, cánh cửa màu vàng cuối cùng đã được phá vỡ. Đặc công được trang bị
đầy đủ xông vào. Tiếng gào thét, tiếng bước chân và tiếng đụng nhau, vô số
âm thanh hỗn tạp như một cái nồi chiên.

"Đoàng!" Lại một tiếng súng nữa vang lên. Chu Dao mở to mắt, lệ

tuôn rơi.

Câu lạc bộ giải trí Khổng Tước Vàng bị bao vây không chừa một khe

hở. Trên đường, đèn xe cảnh sát và cứu thương xanh xanh đỏ đỏ thi nhau
tỏa sáng giữa màn đêm. Đám người chen chúc chạy ra ngoài, cảnh sát khó
mà duy trì trật tự. Người bị thương được đưa ra liên tiếp.

Chu Dao vẫn đứng chờ ở phía ngoài dây cách ly, thấy băng ca thì nhào

đến, nhìn mặt từng người bị thương nhưng vẫn không có Lạc Dịch.

Khương Bằng sải bước chạy đến: "Bên phía tôi cũng không có".

"Chắc chắn vẫn còn ở bên trong!" Chu Dao gần như mất lí trí, định

nhảy qua dây cách ly nhưng bị cảnh sát ngăn cản.

Khương Bằng lôi cô lại, quát: "Có lẽ đã được đưa đến bệnh viện rồi!

Nếu bị thương nặng, chắc chắn đã được đưa đi đầu tiên!".

Ánh mắt Chu Dao đờ đẫn, ngơ ngác gật đầu như gà mổ thóc: "Bệnh

viện, đến bệnh viện".

Sảnh bệnh viện chật ních người bị thương do giẫm đạp lên nhau. Chu

Dao chạy tới phòng cấp cứu, đèn đóm sáng choang. Chu Dao đến hỏi từng
người, những người đang được cấp cứu đều bị gãy xương sườn trong lúc
giẫm đạp, không phải Lạc Dịch.

Chu Dao đứng trong hành lang, hoang mang xoay qua xoay lại, thở

hổn hà hổn hển: "Rốt cuộc anh ấy ở đâu? Có thể nào vẫn đang ở trong sòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.