VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 586

"Tôi nói với cô ta là tôi ở nhà thờ tổ, nhưng cô ta không bảo mình

đang ở ngoài trại, không tìm cách vào trong được."

Lúc này Khương Bằng mới nhận ra: "Cô ta không chạy trốn, vẫn ở

trong trại".

"Đúng vậy. Chu Dao cũng tiết lộ cho chúng ta rồi.” Lạc Dịch không

giải thích cặn kẽ. "Trước tiên để Chu Dao rời khỏi đó. Khi hai phe giao
chiến, không thể để cô ấy ở lại đó tiếp tục làm con tin được".

"Ý anh là... Yến Lâm dẫn Chu Dao đến gặp anh, còn Lục Tự thì đưa

đội đặc công đi tiêu diệt hang ổ của chúng, rút củi dưới đáy nồi?"

"Ừ. Yến Lâm sẽ không ngoan ngoãn trao đổi người, lựa chọn bây giờ

là bớt nguy hiểm nhất cho Chu Dao." Lạc Dịch quay người gọi điện cho
Lục Tự.

Khương Bằng thầm than. Lựa chọn bây giờ lại nguy hiểm cho Lạc

Dịch nhất. Anh quay đầu nhìn Đào Đào cách đó không xa, đứa bé kia rất
nghe lời Sát Thủ, bảo khóc thì khóc, diễn rất chân thực. Chẳng qua, nếu
Chu Dao thật sự xảy ra chuyện, Khương Bằng không thể biết được kết cục
của nó sẽ ra sao.

Trời hửng sáng.

Tiếng gà gáy liên tiếp vang lên trong trại. Sau khi Yến Lâm và Đao

Tam xác nhận xung quanh nhà thờ tổ không có cảnh sát, chúng để lại hai gã
đàn em mai phục ở cửa, vác Chu Dao vào nhà thờ tổ.

Đi qua đại viện sương khói mịt mùng, bước lên bậc thềm căn nhà sàn,

chúng đẩy cửa nhà thờ tổ. Bên trong ánh sáng mờ tối, nhà chính treo mấy
dải vải dài màu trắng màu vàng. Cơn gió thổi qua làm chúng khẽ lay động,
mang theo không khí u ám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.