VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 596

Anh thì thầm bên tai cô: "Đừng lo". Sau đó ôm lấy khuôn mặt cô, đặt

một nụ hôn sâu trên đôi môi nứt nẻ rồi dịu dàng dặn dò: "Chờ anh".

Anh đứng phắt dậy rồi biến mất. Chu Dao bị che mắt, giơ tay túm lấy

nhưng chỉ bắt được không khí. Cô cuộn mình ngồi yên, không hề kéo tấm
vải che mắt mình xuống. Cô nghe thấy tiếng súng vang rền trên đỉnh đầu,
bắn vào tường gỗ rồi cả tượng Phật.

Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Mỗi một lần nổ súng, cô lại giật mình một lần. Nhưng không có ai

thương vong. Lạc Dịch và Sát Thủ nhanh nhẹn tránh né, bên này gây tiếng
động, bên kia gây tiếng vang, làm hao đạn của bọn chúng.

Thế nhưng không thể may mắn tránh khỏi phát đạn cuối cùng.

Đạn bắn trúng bụng Sát Thủ, cô nghe thấy anh ta kêu lên đau đớn.

Lạc Dịch dìu anh ta tránh sau tượng Phật, Yến Lâm và Đao Tam đuổi

tới nhưng lại bị anh đoán được súng của chúng đã hết đạn.

Anh rút mã tấu ra chặn đánh, Đao Tam cũng rút mã tấu lên nghênh

chiến. Hai người càng đấu càng khó phân thắng bại. Lạc Dịch vốn bị
thương nặng, khó có thể dốc toàn lực tấn công, chỉ đành miễn cưỡng chống
trả.

Yến Lâm rút dao găm ra đánh lén. Lạc Dịch bị Đao Tam kiềm chế,

không thể nào quay người chặn lại được, bị đâm một nhát trúng lưng. Yên
Lâm rút dao ra đâm lần nữa. Đầu Lạc Dịch hằn gân xanh, anh hất Đao Tam
ra, quay người chém một nhát vào cổ Yến Lâm. Cô ta ngửa đầu, cổ họng bị
cứa một nhát, Lạc Dịch đạp thật mạnh vào ngực đá bay cô ta.

Đao Tam ở ngay phía sau chém một nhát trúng cánh tay Lạc Dịch.

Anh quay người cứ thế giơ tay nắm chặt lưỡi dao của gã, cầm mã tấu đâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.