VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 597

vào người Đao Tam.

Gã kêu lên thảm thiết, dốc sức rút mã tấu của mình về, lưỡi dao cắt

sâu vào eo Lạc Dịch, máu bắn tung tóe.

Yến Lâm ngã dưới đất, cuối cùng đã hồi sức, sờ mò cầm dao găm,

định tập kích lần nữa. Sát Thủ bị thương nặng nằm bên, mạch máu hằn hết
lên, anh ta dốc hết sức bình sinh nhào tới, nắm chặt tay Yến Lâm và dao
găm, vạch một đường trên cổ cô ta.

Yến Lâm đột ngột mở to mắt, há hốc miệng, máu tươi phụt ra.

Mắt Sát Thủ đầy máu, găm dao vào cổ họng cô ta rồi quật ngã xuống

đất, Yến Lâm ôm cổ nằm co rúm, không còn sức lực phản kháng nữa.

Đao Tam tức giận, điên cuồng gào thét bổ nhào về phía Lạc Dịch. Anh

giơ mã tấu chống trả, vết thương trên bụng rách ra, máu tươi lại nhuộm đỏ
vạt áo. Đao Tam đá trúng vết thương trên bụng anh, Lạc Dịch liên tiếp bị
đẩy lùi về sau, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy xuống ròng ròng.

Anh lảo đảo, chống mã tấu đứng vững, ngẩng đầu, ánh mắt giết chóc,

cơn đau gần như khiến anh mất đi tri giác. Nhung anh vẫn cố gượng, hét to
một tiếng rồi giơ mã tấu lên kiên cường chiến đấu tiếp.

Hai người đàn ông như dã thú nổi điên, lưỡi dao va vào nhau, toàn

thân thấm đẫm máu.

Người Lạc Dịch chi chít vết thương, không nơi nào không có máu,

tầm mắt cũng đỏ một màu. Dù vậy, anh không lúc nào thả lỏng tâm chí mà
gắng gượng đón từng nhát dao của kẻ thù.

Có mệt không? Hình như anh mệt rồi.

Có đau không? Hình như anh rất đau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.